8 câu chuyện thần bí trong Tam Quốc Diễn Nghĩa

8 câu chuyện thần bí trong Tam Quốc Diễn Nghĩa
Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa có không ít câu chuyện mang màu sắc “thần bí”, thể hiện thiên lý nhân quả, thiện ác hữu báo. (Ảnh: Public Domain)

Tam Quốc Diễn Nghĩa là một trong tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Quốc, miêu tả cuộc chiến tranh giành quyền lực, quần hùng tranh bá giữa ba nước Ngụy, Thục, Ngô. Nội dung xuất sắc, nhân vật độc đáo; bên cạnh yếu tố lịch sử, tác giả La Quán Trung còn lồng ghép nhiều chi tiết hư cấu. Trong đó có không ít câu chuyện mang màu sắc “thần bí”, thể hiện thiên lý nhân quả, thiện ác hữu báo trong văn hóa truyền thống. 

Dưới đây là tám câu chuyện tiêu biểu:

1. Lời thề độc của Tôn Kiên ứng nghiệm

Khi các chư hầu liên minh đánh Đổng Trác, quân Tôn Kiên tiên phong tiến vào hoàng cung, phát hiện trong một cái giếng khô có xác một cung nữ, từ đó lấy được Ngọc tỷ truyền quốc trên thân của nàng. Tôn Kiên coi đây là báu vật hiếm có, liền giữ làm của riêng, rồi giả vờ nói mình có bệnh để thoái lui khỏi liên minh.

Viên Thiệu – minh chủ liên quân – đã sớm hay được tin tức này, liền ép Tôn Kiên giao nộp ngọc tỷ. Tôn Kiên không thừa nhận, còn lập lời thề độc rằng: Nếu ta thật sự giấu ngọc tỷ, ắt sẽ chết không tử tế, không ngờ về sau lời thề ấy ứng nghiệm.

Trong trận bao vây tấn công Tương Dương, cờ soái quân của Tôn Kiên bỗng dưng vô cớ bị gãy, mọi người đều nói đó là điềm chẳng lành, chủ soái sẽ gặp nạn. Quả nhiên sau đó Tôn Kiên trúng phục kích, bị loạn tiễn bắn xuyên qua người, rồi bị đá ném vỡ đầu, chết thảm ở núi Hiển Sơn, khi ấy mới 37 tuổi.

2. Đổng Trác làm ác bị trời phạt

Tư đồ Vương Doãn bày mưu giết Đổng Trác, sai người dụ hắn vào kinh. Trên đường đi, Đổng Trác liên tiếp gặp năm điềm gở: (1) khi xuất phát, mẹ hắn bồn chồn lo sợ, ngồi đứng không yên; (2-3) giữa đường xe bị gãy bánh, ngựa đứt cương; (4) thời tiết đột ngột biến đổi, trời đất u ám, cát đá bay mù, cản trở hành trình; (5) ngoài thành Trường An có trẻ con hát đồng dao. Khi Ðổng Trác đến Trường An để đợi được nhường ngôi, trăm quan đều ra đón rước, duy có Lý Nho cáo bệnh ở nhà không ra đón. Trác đến tướng phủ, Lữ Bố vào mừng. Trác nói: “Hễ ta làm vua, Phụng Tiên sẽ thống lĩnh cả binh mã trong thiên hạ”. Bố lạy tạ rồi nghỉ ngay ở dưới trướng. Ðêm hôm ấy, có một lũ trẻ đi ngoài đường hát rong, gió đưa tiếng hát vào tận màn. Hát rằng:

“Thiên lý thảo
Hà thanh thanh
Thập nhật bốc
Bất đắc sinh!“

(Tạm dịch: Cỏ ngàn dặm. Sao xanh xanh? Trên mười ngày. Chẳng được sống).

Bài đồng dao này có ý nói rằng Đổng Trác sắp phải chết. Một người đàn ông nghe thấy vội vàng đuổi đám trẻ đi, rồi còn nói, bài đồng dao này có ý nói rằng Đổng Trác sắp phải chết, nên ông ta lo sợ Đổng Trác sẽ làm hại lũ trẻ.

Tiếng hát vô cùng ai oán. Trác nghe thấy mới hỏi Lý Túc: “Trẻ hát như thế, hay dở thế nào?” Túc thưa: “Thế nghĩa là họ Lưu sắp mất, họ Ðổng sắp lên“.

Thế nhưng tất cả những điềm báo ấy Đổng Trác đều không để tâm, dẫn đến kết cục cuối cùng bị giết. Về sau, khi Lý Thôi và Quách Dĩ đem quân chiếm Trường An, định thu thập thi thể để mai táng, thì trời đổ mưa lớn, sấm sét đánh vỡ quan tài. Chôn cất lại vẫn thế, liên tiếp ba lần đều bị sét phá tung, xác Đổng Trác nát vụn không còn. Rõ ràng, kẻ tội ác ngập trời như Đổng Trác đã bị Trời phạt.

3. Tôn Sách sát hại đạo sĩ, gặp báo ứng

Sau khi Tôn Kiên chết, con trai là Tôn Sách kế thừa sự nghiệp trấn giữ ở Giang Đông. Có một năm hạn hán nặng, mùa màng thất bát. Một hôm, Tôn Sách thấy đạo sĩ Vu Cát được dân chúng vây quanh, thi triển phép thuật cầu mưa. Vốn tính nóng nảy, Tôn Sách cho rằng đó là trò giả thần giả quỷ, mê hoặc, đầu độc dân chúng, liền sai người bắt. Bất chấp sự phản đối của nhiều người, ông giết chết Vu Cát.

Từ đó, mỗi đêm Tôn Sách đều gặp ác mộng, thấy Vu Cát toàn thân máu me đứng ở đầu giường. Do bị ám ảnh, tinh thần ông sa sút, xử lý chính sự không xong.

Có người khuyên Tôn Sách đi lễ cầu an ở Ngọc Thanh quán. Không ngờ vừa đến cửa điện, ông lại nhìn thấy Vu Cát, tức giận vung kiếm chém, tuy nhiên người bị chém lại chính là kẻ từng hành hình Vu Cát, còn Vu Cát thì vẫn ngồi chễm chệ trên mái nhà.

Tôn Sách càng thêm phẫn nộ, ra lệnh phá hủy điện quán. Về đến cung, ông rửa mặt soi gương, bỗng thấy gương biến hóa thành gương mặt Vu Cát. Quá kinh hãi, ông ngã lăn ra đất, vết thương cũ vỡ ra, cuối cùng qua đời khi mới 26 tuổi.

4. Quan Công hiển linh

Quan Vũ thất thủ Mạch Thành, bị tướng trẻ Đông Ngô là Mã Trung giết hại. Sau khi chết, hồn ông không tan, thường cưỡi Xích Thố hiện trên không trung, gào to: “Trả đầu cho ta!”, khiến dân chúng trong vùng hoảng sợ.

Hồn Quan Vũ còn từng nhập vào Lữ Mông, khiến hắn phát cuồng trong yến tiệc, ngay trước mặt văn võ bá quan túm áo mắng chửi Tôn Quyền. Vừa dứt lời, Lữ Mông bảy khiếu chảy máu mà chết, khiến cả triều kinh hãi. Về sau, Quan Vũ còn báo mộng cho Lưu Bị, kể lại việc mình bị hại.

Khi linh hồn Quan Vũ đi qua núi Ngọc Tuyền, được pháp sư Phổ Tịnh khuyên giải, điểm hóa, ông liền giác ngộ thành chính quả, giúp dân làm việc thiện, được nhân dân lập miếu thờ phụng và tôn thờ như một vị Thần. 

5. Gia Cát Lượng bái miếu thoát hiểm

Để ổn định hậu phương, Gia Cát Lượng đích thân dẫn quân chinh phạt Mạnh Hoạch. Khi đi qua hang Thốc Long, quân Thục bị mắc kẹt bởi nguồn nước độc, nhiều binh sĩ trúng độc, nguy khốn đến tính mạng. Trong lúc bế tắc, Gia Cát Lượng trèo non lội suối, cuối cùng tìm đến miếu thờ Hán Phục Ba tướng quân Mã Viện. 

Do thành tâm kính lễ, ông cảm động được sơn thần thổ địa, hóa thành hình người chỉ cho cách giải độc. Nhờ vậy binh sĩ được chữa khỏi, lại tìm được nguồn nước sạch, đặt nền tảng cho thắng lợi sau này.

6. Phá tượng đồng gây thảm họa

Sau khi Tào Duệ lên ngôi, ông say mê xây dựng các công trình kiến trúc bằng gỗ, xây dựng rất nhiều cung điện và vườn cảnh. Do vừa muốn trang hoàng cảnh trí, vừa mưu cầu trường sinh bất tử, ông ra lệnh đưa một pho tượng đồng lớn từ Trường An về.

Vì tượng quá cao nặng, không thể vận chuyển nguyên khối, có kẻ hiến kế tháo rời ra. Pho tượng này vốn được đúc từ thời Hán Vũ Đế, trải qua nhiều năm, được cho là đã có linh tính. Khi bị phá dỡ, mắt tượng bỗng tuôn lệ, ngay sau đó cuồng phong nổi lên, tượng đổ sập, đè chết hơn ngàn người, tạo thành thảm kịch lớn.

7. Chu Cát Khác tàn bạo bị giết

Thái phó nước Ngô – Chu Cát Khác – sau khi thua trận trở về triều thì tâm trạng uất ức, bộc lộ bản tính giả dối, tàn bạo. Ông không chỉ hãm hại đồng liêu mà còn giết hàng chục binh sĩ canh giữ phủ đệ, khiến lòng người hoang mang. Ngay cả tiểu hoàng đế Tôn Lượng cũng muốn trừ khử ông. Theo lời can gián của các đại thần, Tôn Lượng quyết định xử tử Chu Cát Khác.

Đêm trước đó, Chu Cát Khác mộng thấy hàng chục oan hồn ông giết đến đòi mạng. Sáng ra rửa mặt, nước trong chậu toàn mùi máu tanh. Trước khi ra cửa, chó nhà cắn áo khóc như trẻ con; trên đường, trước xe lại lóe ánh sáng trắng bay vọt lên trời. Cuối cùng ông bị giết. Sau khi chết, hồn ông còn nhập vào một tỳ nữ để truyền tin cho gia quyến, nhưng rốt cuộc cả nhà vẫn bị tru di, kết cục bi thảm.

8. Gia Cát Lượng hiển linh bảo vệ dân

Tướng Ngụy là Chung Hội đem quân đánh Thục, khi đi qua Định Quân Sơn và ngủ đêm tại đây, nghe tiếng hô sát trận nhưng không thấy bóng quân địch, cả đêm không sao nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau khi đang hành quân, bỗng cuồng phong nổi dậy, trời đất tối sầm, như có vô số binh mã truy kích. Quân Ngụy hoảng loạn bỏ chạy, nhiều người ngã ngựa, vứt bỏ giáp trụ, thương vong không ít.

Chung Hội bất lực, bó tay. Sau đó được người ta chỉ bảo, bèn đến mộ Gia Cát Lượng thành tâm tế lễ. Ngay lập tức mây tan gió tạnh. Đêm ấy, Gia Cát Lượng hiện trong mộng, khuyên ông chớ giết hại bừa bãi. Chung Hội nghe theo, từ đó chủ trương ít giết, cẩn trọng trong việc chém giết, nhờ thế nhiều người dân được bảo toàn tính mạng.

Theo Secret China
Bình Nhi biên dịch

Đọc tiếp