[Bí ẩn chưa có lời giải] Lời nguyền của Pharaoh: Sự thật đằng sau lăng mộ Tutankhamun
![[Bí ẩn chưa có lời giải] Lời nguyền của Pharaoh: Sự thật đằng sau lăng mộ Tutankhamun](/content/images/size/w1200/2025/06/id14517219-1d486c782674f32635bc602d065b15a5.jpg)
Nói đến Ai Cập cổ đại, chúng ta liền cảm nhận được một luồng khí tức thần bí hiện ra trước mắt. Kim tự tháp Giza, tượng Nhân sư, những chữ tượng hình, những bức bích họa cổ xưa và hấp dẫn, tất cả đều khiến mọi người say mê. Và hôm nay, chúng tôi sẽ giới thiệu đến bạn một bí ẩn chưa có lời giải khác của Ai Cập - lời nguyền của Pharaoh Tutankhamun.
Người ta nói rằng bất kỳ ai làm phiền sự yên nghỉ của Tutankhamun sẽ bị Pharaoh nguyền rủa và chết. Điều này có thật không?
Phát hiện lăng mộ Tutankhamun
"Bất kỳ ai quấy rầy giấc ngủ của Pharaoh, đôi cánh tử thần sẽ giáng xuống những người đó!" Được biết, đây là lời nguyền được khắc ở lối vào lăng mộ của Pharaoh Tutankhamun, tuy nhiên câu nói này không ngăn cản được bước chân khám phá của các nhà thám hiểm.
Vào tháng 11 năm 1922, tại Ai Cập, nhà khảo cổ học người Anh Howard Carter ngồi trên ghế cắm trại trong một chiếc lều thở dài một cái. Ông vừa trở về từ sa mạc đầy cát vàng và lại không thu hoạch được gì. Khi cơ thể thư giãn, thả lỏng, suy nghĩ của Carter lại quay về quá khứ.
Carter đã bị nền văn minh Ai Cập mê hoặc từ khi còn nhỏ, từ rất sớm ông đã quyết tâm cống hiến cả cuộc đời mình cho việc khai quật các di tích văn hóa bí ẩn của Ai Cập. Năm 17 tuổi, ông đến Ai Cập để tham gia khai quật lăng mộ cổ Benny Hassan của thời đại Trung vương quốc. Năm 25 tuổi, ông trở thành chuyên viên kiểm tra cấp cao, giám sát công tác khảo cổ học ở khu vực Thebes. Sau đó, năm 30 tuổi, vì xung đột với người dân địa phương về những tên trộm mộ, ông được điều đến Hạ Ai Cập làm giám sát các di chỉ. Ở đó chưa đầy một năm, ông đã từ chức vì tức giận xung đột với khách du lịch.
Sau đó, Carter từ bỏ sự nghiệp khảo cổ học Ai Cập yêu thích của mình và kiếm sống bằng nghề vẽ tranh cho người khác. Trong tâm uể oải chán nản tới cực điểm. Ba năm trôi qua trong chớp mắt, đến năm 1907, mọi việc có sự chuyển biến bước ngoặt.
George Carnarvon của Vương quốc Anh đã tài trợ cho Carter để dẫn đầu một nhóm tiến hành khai quật khảo cổ học tại Thung lũng các vị vua ở Ai Cập. Thung lũng các vị vua là địa điểm của Thebes, thủ đô của vương quốc Ai Cập cổ đại. Các pharaoh và quý tộc của Ai Cập trong thời kỳ Cổ đại và Tân vương quốc đã được chôn cất tại đây. Tuy nhiên, do nạn trộm mộ tràn lan, Thung lũng các vị vua về cơ bản đã bị những tên trộm mộ lật tung một lượt trước khi các nhà khảo cổ học đến. Vì vậy, khi ông đề xuất khai quật lăng mộ của Tutankhamun, mọi người đều không lạc quan về dự án này. Tuy nhiên, Carter tin chắc rằng Tutankhamun nên có một ngôi mộ phù hợp với địa vị của ông như một pharaoh, và cuối cùng đã thành công trong việc thuyết phục Bá tước Carnarvon.
Tuy nhiên, nhóm của Carter đã đào ở đây 5 năm và không phát hiện được gì. Bá tước Carnarvon rõ ràng là mất kiên nhẫn và đưa ra tối hậu thư: nếu không đào được gì, sẽ cắt nguồn viện trợ và dự án sẽ bị hủy bỏ.
Phải làm sao đây? Mặc dù Tutankhamun là một pharaoh trẻ tuổi, mất năm 18 tuổi và không đạt được thành tựu to lớn nào trong 10 năm tại vị, nhưng dù sao ông cũng là một pharaoh. Làm sao lại không có một ngôi mộ? Nếu có, tại sao cứ mãi không thể tìm thấy nó? Carter thở dài một lần nữa và quyết định kiên trì đến cùng.
Ngày 4 tháng 11 là ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời Carter. Hussein Abd el-Rassul, một cậu bé địa phương 12 tuổi chịu trách nhiệm cung cấp nước cho các nhà khảo cổ học, đã bắt chước các nhà khảo cổ học, lấy một cây gậy đi gõ khắp nơi để chơi. Đột nhiên, cậu bé gõ vào một thềm đá không bình thường. Carter giàu kinh nghiệm dựa vào âm thanh của nó và phán đoán ra rằng, có thứ gì đó bên dưới các bậc đá.
Vào ngày hôm đó và ngày hôm sau, nhóm của Carter đã cẩn thận và chậm rãi đào xuống hơn một chục bậc đá và tìm thấy một lối vào. Con dấu trên cửa cho thấy đây là lăng mộ của một pharaoh đã được chôn cất trong hơn 3.300 năm.
Vào ngày 26 tháng 11, Bá tước Carnarvon nhận được tin tức của Carter đã cùng tới mở phong ấn, bước vào lăng mộ huyền thoại của Tutankhamun. Không giống như các lăng mộ pharaoh khác đã bị những kẻ trộm mộ viếng thăm, lăng mộ của Tutankhamun vẫn còn nguyên vẹn. Sau đó, các nhà khảo cổ học phát hiện ra một số lượng lớn các hiện vật văn hoá khảo cổ bằng vàng tuyệt đẹp trong đó, tổng cộng hơn 5.000 di vật. Trong số đó có chiếc mặt nạ vàng nổi tiếng.
Tuy nhiên, khi cả thế giới phấn khích về việc phát hiện ra lăng mộ của Tutankhamun, lời nguyền của pharaoh dường như đã âm thầm bắt đầu phát huy tác dụng. Tai họa đầu tiên giáng xuống Bá tước Carnarvon.
Lời nguyền của Pharaoh?
Sau khi nhận được điện tín của Carter thông báo về việc phát hiện ra lăng mộ Tutankhamun, Bá tước Carnarvon ngay lập tức chạy đến Ai Cập và mỗi ngày đều kiểm tra tại hiện trường nơi khai quật. Một ngày nọ, khi sắp vào lăng mộ, ông đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó châm vào má bên trái, hơi đau, rồi má trái sưng lên.
Sau đó, cục u ngày càng lớn hơn, Bá tước Carnarvon luôn cẩn thận tránh chạm vào nó khi cạo râu mỗi ngày. Tuy nhiên, một ngày nọ, Bá tước Carnarvon đột nhiên trượt chân khiến cục u bị vỡ. Sau đó, ông bắt đầu sốt cao, đau nhức cơ khắp người, cảm thấy sợ hãi vô cớ, và cuối cùng bị nhiễm trùng huyết.
Vào lúc 2 giờ sáng ngày 5 tháng 4 năm 1923, Bá tước Carnarvon sống những giây phút cuối cùng của đời mình. Con trai ông nói, lúc này đèn trong bệnh viện đã tắt, con gái ông nói cô nghe thấy Bá tước Carnarvon hét lên: "Tôi nghe thấy tiếng gọi của ông ấy, tôi sẽ đi theo ông ấy". Không lâu sau đó, Bá tước Carnarvon đau đớn và trút hơi thở cuối cùng.
Tin đồn lan truyền khắp nơi rằng Bá tước Carnarvon bị nguyền rủa đến chết. Tờ London Times đã xuất bản một số bài xã luận về điều này, và Arthur Conan Doyle, tiểu thuyết gia nổi tiếng và là tác giả của Sherlock Holmes, cũng tuyên bố rằng Bá tước Carnarvon chết vì một thế lực siêu nhiên được cho là bảo vệ ngôi mộ khỏi bị xâm phạm.
Sự việc vẫn chưa kết thúc, và lời nguyền của Pharaoh dường như vẫn tiếp tục phát huy tác dụng. Ngay sau cái chết của Bá tước Carnarvon, 21 người khác có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến lăng mộ của Tutankhamun cũng lần lượt qua đời.
George Jay Gould, một người bạn của Bá tước Carnarvon, người đã đến thăm lăng mộ Tutankhamun ở Ai Cập, cũng qua đời hơn một tháng sau đó, vào ngày 16 tháng 5. Gould bị sốt ở Ai Cập và chết vì viêm phổi sau khi trở về Pháp. Vào tháng 7 cùng năm, Ali Kamel Fahmy Bey, một thành viên của hoàng gia Ai Cập vừa đến thăm lăng mộ, đã bị vợ sát hại. Vào tháng 11, một triệu phú người Nam Phi, Woolf Joel, đã bị tấn công và rơi xuống sông Nile sau khi trở về du thuyền của mình sau khi đến thăm chiếc mặt nạ vàng trong lăng mộ. Năm sau, Archibald Douglas-Reid, một bác sĩ X-quang đã sử dụng tia X để kiểm tra xác ướp của Tutankhamun, đã qua đời vì một căn bệnh bí ẩn vào ngày 15 tháng 1.
Nối tiếp qua đời còn có một học giả đã phát hiện ra chai nước khắc chữ "Tutankhamun", và các chuyên gia khác tham gia vào cuộc khai quật hoặc điều tra, chẳng hạn như trợ lý của Carter, nhà khảo cổ học Arthur Cruttenden Mace, người đã giúp mở lăng mộ của Tutankhamun.
Các tờ báo ở Cairo và London liên tiếp đưa tin về những cái chết bí ẩn, và số người lên tít báo tiếp tục tăng, "Nạn nhân thứ hai..." "Nạn nhân thứ bảy..." "Lời nguyền của Pharaoh" lan truyền khắp thế giới.
Đọc đến đây, một số người theo dõi có thể hỏi, vậy Carter thế nào rồi? Ông là người phát hiện ra lăng mộ Tutankhamun và là một trong những người đầu tiên vào lăng mộ. Tình hình của ông thế nào?
Carter sống đến năm 1939, lúc ông 64 tuổi. Tuy nhiên, trong dân gian, người ta vẫn liệt ông vào danh sách người bị nguyền rủa. Tại sao vậy? Bởi vì sau đó Carter bị ung thư hạch bạch huyết, luôn bị bệnh tật dày vò đau đớn và cuối cùng chết vì bệnh tim phát tác.
Mặc dù trong dân gian có truyền thuyết rằng, một loại sức mạnh siêu nhiên nào đó đã thực hiện "lời nguyền của Pharaoh", nhưng trong nhiều năm các nhà khoa học đã cố gắng giải thích nó theo góc độ khoa học. Ví dụ, một số người đã đề xuất "lời nguyền sinh học". Điều này có nghĩa là gì?
Lời nguyền sinh học
Một số nhà nghiên cứu tin rằng khi Carter và nhóm của ông bước vào Lăng mộ của Tutankhamun, họ đã làm xáo trộn các vi sinh vật đã ngủ trong bóng tối hàng ngàn năm, tương tự như các loại vi-rút cổ đại.
Để xác minh phỏng đoán của mình, các nhà nghiên cứu cũng tìm thấy một ngôi mộ Ai Cập cũng được niêm phong và nguyên vẹn trong hơn 2.000 năm để thử nghiệm. Họ đã đục một lỗ trên bức tường đá bịt kín, lấy khí cổ đại bên trong bằng máy lấy mẫu chân không, sau đó tiến hành các thử nghiệm hóa học.
Vậy các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra điều gì? Họ phát hiện ra rằng nồng độ amoniac trong quan tài rất cao, và không khí cũng chứa formaldehyde và hydro sunfua. Ngoài ra còn có một loại Pseudomonas trong quan tài gây ra các vấn đề về hô hấp. Trên các bức tường của lăng mộ, cũng có Staphylococci tụ cầu khuẩn có thể gây sốt cao và đau đường hô hấp. Ngoài ra còn có nấm mốc bám vào xác ướp. Nói cách khác, khi các nhà thám hiểm bước vào lăng mộ cổ, xung quanh họ có những quả bom sinh học nguy hiểm và họ có thể bị nhiễm bệnh nếu không cẩn thận.
Bây giờ tất cả các bạn có nghĩ "Hoá ra là như vậy" không? Đợi một chút, cốt truyện sắp thay đổi rồi. DeWolfe Miller, một giáo sư và nhà dịch tễ học tại Đại học Hawaii, đã đặt câu hỏi rằng những vi sinh vật này thực sự có hại, nhưng liều lượng không đủ để gây ra tác hại lớn. Miller cho biết vào năm 1922, điều kiện vệ sinh trên toàn thế giới rất kém và có rất nhiều vi khuẩn trong đời sống. Xem xét điều kiện vệ sinh ở Ai Cập cùng thời điểm đó, mọi người ở trong lăng mộ của Tutankhamun thậm chí còn an toàn hơn so với ở bên ngoài. Hơn nữa, nếu bạn bị nhiễm vi khuẩn cổ đại, nó thường sẽ phát tác sớm và sẽ không ẩn núp trong nhiều tháng hoặc thậm chí nhiều năm.
Vâng, nếu đúng như vậy, có lẽ nói đó là ma thuật đen là đáng tin cậy hơn.
Tuy nhiên, vào năm 2024, các nhà khoa học đã có những khám phá mới.
Ngộ độc bức xạ
Vào tháng 4 năm 2024, nhà khoa học Ross Fellowes đã công bố một bài báo nghiên cứu có tựa đề "Lời nguyền của Pharaoh: Bằng chứng mới về cái chết bất thường liên quan đến lăng mộ Ai Cập cổ đại" trên "Tạp chí Khám phá Khoa học", tuyên bố rằng ông đã giải mã được "Lời nguyền của Pharaoh".
Fellowes cho biết thông qua thử nghiệm, người ta thấy rằng Lăng mộ của Tutankhamun chứa các nguyên tố tự nhiên của uranium và các chất phóng xạ độc hại được cố tình đặt trong lăng mộ đã niêm phong. Ông tin rằng điều này cũng có thể giải thích tại sao rất nhiều người đã tiếp xúc với lăng mộ của Tutankhamun đã chết vì nhiều "bệnh mà bác sĩ không thể chẩn đoán" vào thời điểm đó và tại sao nhiều người lại gặp vấn đề về sức khỏe nhiều năm sau đó. Nói cách khác, Fellowes tin rằng "Lời nguyền của Pharaoh" thực sự tồn tại, nhưng họ không sử dụng bất kỳ loại ma thuật đen nào, mà là các cuộc tấn công sinh học.
Giải thích của Fellowes không chỉ đưa ra một ý tưởng hay để giải quyết "Lời nguyền của Pharaoh", mà còn đưa ra một bí ẩn mới chưa được giải đáp: Lẽ nào từ ít nhất ba nghìn năm trước, người Ai Cập cổ đại đã biết về các nguyên tố phóng xạ và tác dụng của chúng? Họ đã biết sử dụng chúng để trừng phạt những kẻ trộm mộ hay không?
Cần biết rằng, trong nền văn minh hiện đại, phát hiện sớm nhất về phóng xạ uranium là vào năm 1896. Vào thời điểm đó, nhà vật lý người Pháp Henri Becquerel đã phát hiện ra rằng các mỏ muối uranium phát ra bức xạ xuyên thấu tương tự như tia X khi nghiên cứu hiện tượng huỳnh quang của quặng uranium. Vào thời điểm đó, các nhà khoa học giỏi nhất đã không biết những bức xạ này sẽ có tác động như thế nào đến cơ thể con người. Khi tiến hành các thí nghiệm để kiểm tra khả năng thẩm thấu của sản phẩm, họ thường dùng tay người để làm các thử nghiệm phối cảnh. Mãi đến năm 1902, có người đề xuất rằng bệnh viêm da mãn tính do bức xạ sẽ chuyển thành ung thư da. Với các nghiên cứu sâu hơn, mọi người biết rằng bức xạ có thể gây ra tác hại khủng khiếp cho cơ thể con người.
Thật khó tin khi nghĩ rằng người Ai Cập cổ đại đã biết điều này từ hơn ba nghìn ba trăm năm trước.
Trên thực tế, lý do khiến Ai Cập trở nên hấp dẫn như vậy là vì có rất nhiều điều bí ẩn, luôn khiến cho mọi người cảm nhận được chấn động mạnh mẽ của nền văn minh từ thời cổ đại xa xưa. Ngoài lời nguyền của Pharaoh mà chúng tôi vừa giới thiệu ở trên, con dao găm của Tutankhamun cũng là một bí ẩn.
Con dao găm của Tutankhamun
Trong số các hiện vật được tìm thấy trong lăng mộ của Tutankhamun, các nhà khảo cổ học đã tìm thấy một con dao găm đặc biệt, dài 34,2 cm và được đặt trên đùi phải của Tutankhamun. Cán dao được làm bằng vàng và một lưỡi sắt. Đầu chuôi được làm bằng pha lê, và lưỡi dao được bảo vệ bằng một vỏ bọc bằng vàng. Có những vật trổ tinh xảo trên vỏ kiếm bằng vàng, một mặt là hoa loa kèn, mặt còn lại là hình lông vũ và đầu sói.
Đây là một phát hiện gây hoang mang cho các nhà khảo cổ học, bởi vì Thời đại đồ sắt ở Ai Cập bắt đầu một thế kỷ sau khi Tutankhamun qua đời. Và vật liệu của con dao găm sắt này có vẻ khác với đồ sắt thông thường.
Năm 2016, một nhóm điều tra gồm các chuyên gia từ Đại học Bách khoa Milan và Bảo tàng Ai Cập cổ đại Cairo ở Ý đã sử dụng phân tích huỳnh quang tia X để phát hiện ra rằng con dao găm sắt chứa 11% niken và 0,6% coban. Sau khi so sánh chéo, các chuyên gia xác định rằng con dao găm sắt được làm từ các mảnh vỡ thiên thạch.
Phát hiện này càng khiến các nhà khảo cổ học thấy hoang mang hơn. Bởi vì sắt thiên thạch có hàm lượng niken cao nên nó rất dễ vỡ và rất khó gia công. Bề mặt con dao găm của Tutankhamun nhẵn và không có dấu hiệu bị đập, lưỡi dao rất sắc. Ngay cả với trình độ công nghệ ngày nay, khá khó để chế tạo một con dao găm như vậy từ sắt thiên thạch. Vậy các chuyên gia luyện kim 3.300 năm trước đã làm như thế nào?
Có vẻ như trình độ khoa học kỹ thuật thực sự của các nền văn minh cổ đại vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta. Nhìn nhận cho rằng thời cổ đại là ngu dốt và lạc hậu có thể chỉ là suy nghĩ viển vông của một số người hiện đại. Nhiều bí ẩn đến hiện tại chúng ta cũng không cách nào lý giải và chỉ có thể để lại cho tương lai.
Theo The Epoch Times
Bình Nhi biên dịch