Bị sét đánh! Hành trình đến thế giới tâm linh của một phụ nữ Mỹ hé lộ bí ẩn về kiếp sau

Bị sét đánh! Hành trình đến thế giới tâm linh của một phụ nữ Mỹ hé lộ bí ẩn về kiếp sau
(Ảnh minh hoạ)

Theo bạn, kết thúc kiếp nhân sinh này liệu có còn tồn tại một thế giới khác không? Có một người phụ nữ Mỹ tên là Elizabeth Krohn chưa bao giờ tin điều đó. Ngày nọ, cô gái 28 tuổi bị sét đánh, đột nhiên mất ý thức, linh hồn rời khỏi cơ thể và thực sự nhìn thấy cơ thể mình ngã xuống. Điều thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn là cô đã được đưa đến thế giới tâm linh tuyệt đẹp, thần bí và có được siêu năng lực để dự đoán tương lai. Tất cả những điều này là phép màu hay ảo ảnh?

Chúng ta hãy nói về sự thay đổi trong cuộc sống của Elizabeth. Vì có rất nhiều nội dung, chúng ta sẽ chia sẻ câu chuyện của cô ấy trong ba tập. Hôm nay, chúng ta hãy nói về hành trình đến thế giới tâm linh của cô ấy.

Cú sốc từ trời giáng xuống

Ngày 2 tháng 9 năm 1988 là giỗ đầu của ông nội Elizabeth. Mọi người trong gia đình đang đến giáo đường Do Thái để dự lễ tưởng niệm. Vì Barry chồng cô đang đi công tác xa nên cô chỉ có thể tự mình đưa hai cậu con trai, Jeremy bốn tuổi và Andy hai tuổi đến nhà thờ.

Khi lái xe đến nhà thờ, thời tiết vốn nắng đẹp đột nhiên chuyển sang mưa. Bầu trời đột nhiên trở nên u ám, sấm sét ầm ầm, rồi bắt đầu mưa như trút nước. Mặc dù không muốn ra khỏi xe trong cơn bão táp, nhưng vì không muốn bỏ lỡ lễ tưởng niệm ông nội, nên cô đã yêu cầu cậu con trai cả Jeremy chạy vào mái hiên ở lối vào nhà thờ để đợi. Sau khi thấy Jeremy đến mái hiên an toàn, cô trèo qua ghế và bế cậu con trai út Andy ra khỏi ghế an toàn cho trẻ em, mở cửa và ra khỏi xe. Lúc này, mưa còn to hơn.

Không nghĩ ngợi nhiều, Elizabeth lấy chiếc ô trong xe, cầm bằng tay trái, tay phải nắm tay Andy lao ra ngoài mưa. Chỉ sau vài bước, không khí đột nhiên trở nên lạnh hơn, cô cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể. Sau đó là cảm giác đau nhói như tĩnh điện. Cô đột nhiên nhận ra, đi qua bãi đậu xe trong cơn bão, tay cầm ô cũng giống như cái cột thu lôi - thật là vô cùng ngu ngốc. Cô lập tức nghĩ đến việc hạ ô xuống, nhưng lại không thể làm được. Sau đó, một người đàn ông chứng kiến ​​toàn bộ sự việc đã nói với Elizabeth, anh nhìn thấy một nhánh sét nhỏ tách ra từ một tia sét lớn hơn, chính nhánh sét nhỏ đó đã đánh vào chiếc ô của cô đầu tiên. Dòng điện nhỏ không làm cô bất tỉnh, nhưng nó làm tê liệt cánh tay và bàn tay của cô đang nắm trên cán kim loại của chiếc ô, khiến cô không thể buông ô ra.

Và sau đó, một tia sét mạnh đánh vào chiếc ô của Elizabeth. Sức mạnh của tia sét là thứ mà cô chưa từng cảm thấy trước đây. Tiếng nổ đinh tai nhức óc, ánh sáng chói lòa và năng lượng phát ra tiếng nổ đùng đoàng cùng lúc vang lên. Cô cảm thấy thanh âm như sấm thực sự xé rách màng nhĩ. Andy lấy tay che tai và hét lên; nhưng không hiểu sao Elizabeth lại không cảm thấy đau chút nào.

Cậu con trai cả, Jeremy, chạy đến nắm lấy tay Andy và kéo em về phía nhà thờ. Hai cậu bé vẫn tiếp tục hét lên: Andy vì đau do màng nhĩ bị thủng, còn Jeremy sợ hãi vì chứng kiến ​​mẹ mình bị sét đánh.

Elizabeth theo những đứa trẻ đang hoảng sợ đi về phía nhà thờ, đi vào cửa của hành lang và nhìn thấy một người đàn ông mình quen biết đang bước ra từ nhà vệ sinh. Người đàn ông vội vã chạy đến chỗ bọn trẻ để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bọn trẻ không ngừng la hét, vì vậy người đàn ông đã an ủi chúng và cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lúc này, Elizabeth cảm thấy không biết làm thế nào, tại sao không có ai đến nói chuyện với cô? Dường như không ai chú ý rằng cô cũng ở đây, tựa như cô là người vô hình vậy.

Lúc đó, Elizabeth đột nhiên nhận ra, "Ồ, ô của mình mất rồi." Cô nhớ rằng mình đã cầm nó, nhưng giờ nó đã biến mất. Thế là cô nhìn ra ngoài qua cửa sổ và cửa ra vào của nhà thờ và thấy chiếc ô đã biến thành bộ khung kim loại bốc khói ở trong bãi đậu xe dưới trời mưa.

Sau đó cô hướng mắt sang bên phải, và cách chiếc ô khoảng hai mươi feet, cô thấy cái gì đó nằm co quắp trên mặt đất, nhìn kỹ hơn cô thấy đó là mình. Ý nghĩ đầu tiên của cô là, "Ôi trời, giày của tôi!" Đôi giày cao gót mới của Elizabeth đã bị cháy hỏng, cô thấy lòng bàn chân mình bị đen vì sét đánh. Lúc này, cô nhìn xuống chân mình và thấy đôi giày mới vẫn còn nguyên vẹn. Tuy nhiên, cô lại phát hiện chân mình không chạm đất, tư thế đứng của cô giống như đang trôi lơ lửng trên thảm, cách mặt đất vài inch.

Ngay khi cô đang cảm thấy nghi hoặc và lo lắng thì thấy người đàn ông mình biết bước vào nhà thờ và hỏi xem ở đây có bác sĩ nào không. Vì đây là một nhà thờ lớn gần một trung tâm y tế, nên nhiều bác sĩ đã đứng dậy. Elizabeth biết rằng bọn trẻ an toàn, vì vậy nghĩ đến việc tiến tới bên cạnh thân thể mình xem như thế nào. Cô bay tới bên cạnh cơ thể mình và tức giận nghĩ, "Đứng dậy đi, ngươi đang nằm trên vũng nước bẩn đấy, vết bẩn trên bộ quần áo này sẽ không bao giờ sạch được." Đột nhiên, như bị sét đánh, cô nhận thức được rằng, "Ồ, đợi đã; mình không thể đứng dậy bởi vì mình đã chết rồi."

Trong nháy mắt dòng cảm xúc của cô như sóng trào, cô không còn nghĩ về bộ quần áo mình mặc đã bị bẩn hay đôi giày bị  hỏng, mà ý thức được hóa ra bản thân lâu nay đã sai lầm nhiều thứ. Cô nghĩ tới những người tin vào luân lồi và thế giới bên kia, cô đã thầm cười nhạo họ trong nhiều năm. Bây giờ chợt nhận ra rằng những người đó luôn đúng, mình mới là người ngu ngốc.

Vào lúc này, một luồng sáng vàng ấm áp, hấp dẫn xuất hiện phía trên, bên phải cô. Đó không phải là luồng sáng cố định, luồng sáng không có hình dạng rõ ràng, giống như một luồng sáng khuếch tán xung quanh mặt trời, ngọn lửa hoặc bóng đèn. Elizabeth biết rằng mình đã chết và các con cô được an toàn trong vòng tay gia đình ở nhà thờ, vì vậy quyết định đi theo luồng sáng đang vẫy gọi.

Cùng tồn tại với Chúa

Elizabeth được dẫn đến một nơi mà cô gọi là vườn hoa, nơi này không giống bất kỳ khu vườn nào trên trái đất, dù có cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể mô tả chính xác về nó bằng ngôn ngữ thông thường.

Cô đến phía trước một chiếc ghế dài tuyệt đẹp. Chiếc ghế dường như được làm từ một cuộn gỗ chạm khắc thủ công, được đánh bóng đến độ mịn và sáng bóng, nó tuyệt đẹp và lộng lẫy, cực kỳ đẹp và trang nhã, giống như một ngai vàng Baroque được chế tác cẩn thận.

Lúc này, Elizabeth nghe thấy âm thanh với khẩu âm Pháp đặc biệt, đó là giọng nói ông nội cô. Giọng nói bảo cô ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống, cô bắt đầu nhìn xung quanh và thấy rằng mình được bao quanh bởi những loài thực vật chưa từng thấy hoặc thậm chí là tưởng tượng ra. Những loài thực vật này tiếp tục nở những bông hoa tuyệt đẹp, giống như quang phổ bung ra các màu sắc khác nhau không thể chạm tới. Mọi thứ trong khu vườn đều tỏa ra tình yêu thương. Tiếng suối chảy róc rách nhẹ nhàng, âm nhạc siêu phàm vây quanh và bữa tiệc thị giác chưa từng thấy trước đây khiến Elizabeth cảm thấy mình an toàn, được bảo vệ và được Chúa yêu thương vô điều kiện. Cô đã trở về nhà, nhà thực sự của mình.

Giọng nói bảo cô rằng lời nói sẽ cản trở khả năng tiếp thu thông tin về môi trường xung quanh, vì vậy ông sẽ giao tiếp với Elizabeth bằng thần giao cách cảm để cung cấp thông tin và trả lời các câu hỏi.

Mặc dù nghe thấy giọng nói của ông nội trong tai, Elizabeth tin rằng thực ra Chúa đang nói với cô bằng giọng nói của ông nội để khiến cô cảm thấy thoải mái hơn. Đây là một loại giác ngộ kỳ lạ và tuyệt vời đối với Elizabeth. Tại sao? Bởi vì khi còn sống, cô là một người không tin theo tôn giáo và không có linh tính, hầu như chưa bao giờ nghĩ đến sự tồn tại của Chúa. Tuy nhiên, vào thời điểm này, cô đã ở bên Chúa tại một nơi mà cô cho rằng chính là thiên đường.

Elizabeth ở đó trọn hai tuần, giao tiếp với Chúa để có được kiến ​​thức. Vậy làm sao cô biết được thời gian? Elizabeth mô tả rằng có ba mặt trăng hoặc hành tinh đầy màu sắc đang chạy và quay phía trên cô. Cô hiểu được thời gian trong khu vườn bằng cách quan sát chuyển động của ba thiên thể này. Trong khu vườn, thời gian không phải là khái niệm về sự di chuyển tuyến tính trôi qua như ở trái đất. Trên thực tế, Elizabeth cảm thấy thời gian là vĩnh cửu, và mọi sự kiện và cảm xúc đều xảy ra cùng một lúc. Sự đồng thời này có vẻ rất dễ hiểu khi cô ở trong vườn, nhưng khi trở về Trái đất, cô thấy khó giải thích và hiểu được.

Elizabeth nói rằng khi một người trở về Trái đất từ ​​một thời gian và không gian khác, thì thực sự rất khó để giúp những người chưa từng nhìn thấy thời gian và không gian khác hiểu được sự tồn tại của nó. Bởi vì một số điều có thể hoàn toàn chân thực, nhưng hoàn toàn khó tin và không thể dùng khoa học chứng minh.

Lựa chọn trên Thiên đường

Elizabeth tận hưởng cuộc sống của mình trên thiên đường và nghĩ rằng cô sẽ ở lại đây mãi mãi. Tuy nhiên, Chúa đã nói với cô về nơi trở về của mình.

Chúa đã nói rõ với Elizabeth rằng cô có quyền lựa chọn ở lại khu vườn hay trở về với cơ thể bị bỏng của mình. Chúa chỉ nói với cô mọi thứ cô muốn biết và cần biết để giúp cô đưa ra lựa chọn. Chúa nói với Elizabeth rằng nếu cô trở về nhân gian, cô sẽ có đứa con thứ ba - một cô con gái. Sinh mệnh đó đã chọn Elizabeth và chồng cô là Barry làm cha mẹ. Thông tin này khiến Elizabeth sửng sốt, và cô nhận ra rằng mọi cuộc sống đều được lên kế hoạch trước, và nhiều thứ trong cuộc sống tương lai là do chính chúng ta lựa chọn.

Lúc này, cô hỏi Chúa một câu hỏi: Tại sao có người lại chọn một cuộc sống khó khăn?

Ngay lập tức, cô nhận được câu trả lời của Chúa: Mỗi một sinh mệnh đều có đầy rẫy những khó khăn, mức độ và chi tiết cụ thể của những khó khăn phụ thuộc vào việc hy vọng của linh hồn trong bất kỳ sinh mệnh nào đã được đặc định sẽ hoàn thành chương trình học nào, và đạt được sự trưởng thành như thế nào. Khi các linh hồn đạt đến mức độ trưởng thành cao nhất, họ sẽ "tốt nghiệp" và không cần phải quay trở lại thời gian và không gian này nữa. Thời gian và không gian mà nhân loại hiện đang cư trú rất khó khăn, những người xuống trái đất đều là nên nhận được khen ngợi vì đã đồng ý xuống nhân gian để chịu đựng rèn luyện, đề cao bản thân!

Chúa cũng bảo Elizabeth đừng để con gái tương lai của con gái ảnh hưởng đến quyết định của cô. Nếu cô quyết định ở lại khu vườn, sinh mệnh đó sẽ chọn những người khác làm cha mẹ. Chúa cũng nói, nếu quay về, cô và chồng sẽ ly hôn vì anh không thể chịu đựng được những thay đổi của cô.

Vậy Elizabeth sẽ lựa chọn như thế nào?

Elizabeth nhớ lại nói, cô cảm thấy mục đích cả cuộc đời mình là chăm sóc con cái thật tốt và nuôi dưỡng tâm hồn chúng. Cô hy vọng có thể chia sẻ những trải nghiệm của mình với các con và giúp chúng tránh xa cách tư duy cố chấp và thiếu tâm linh của mình trong quá khứ. Hơn nữa vào khi đó, cô cũng khó tin được rằng mình thực sự sẽ ly hôn. Cô cảm thấy mình và Barry rất yêu nhau, hơn nữa họ sẽ còn sinh thêm đứa con thứ ba, có thể họ sẽ có chút va chạm vì trải nghiệm này, nhưng không thể tới bước ly hôn. Yếu tố quan trọng hơn khiến Elizabeth quyết định quay lại là cô biết rằng chương trình học của mình vẫn chưa hoàn thành, cho dù lần này ở lại khu vườn, cô vẫn cần phải quay trở lại nhân gian để hoàn thành chương trình học của mình. Vì vậy, cô quyết định quay trở lại cơ thể của mình.

Lúc này, Chúa đã nói, sau khi trở về sẽ rất đau đớn. Nguyên nhân vì cơ thể cô đã bị bỏng, màng nhĩ bị thủng, hiện cô không cảm thấy đau đớn vì không ở trong cơ thể mình. Một khi trở lại cơ thể cũng có nghĩa là đồng ý chấp nhận bất kỳ nỗi đau nào mình cần phải chịu đựng. Chúa đã yêu cầu Elizabeth nhớ kỹ tình yêu thương mạnh mẽ mà cô cảm nhận được trong khu vườn. Cảm giác yêu thương đó sẽ là sự an ủi và giúp đỡ to lớn khi cô cố gắng hòa nhập lại với xã hội và tiếp tục cuộc sống của mình.

Sau đó, Chúa nói với Elizabeth rằng bây giờ cô cần phải chịu đựng một loại đau đớn khác, bởi vì là một linh hồn, cơ thể cô lớn hơn nhiều so với cơ thể thực dưới thế gian, vì vậy Chúa sẽ giúp cô dồn nén để trở lại cơ thể vật lý đó.

Kèm theo lời nói của Chúa, cô cảm giác bị chèn ép mạnh mẽ, như thể xương đang bị ép thành một khối, hơi thở trở nên gấp gáp. Khoảnh khắc tiếp theo, cô tỉnh dậy trên con đường nhựa trơn trượt trong bãi đậu xe của nhà thờ, ướt đẫm mưa...

Sự thức tỉnh tâm linh

Sau khi Elizabeth  "sống lại", cô thấy rằng mình không thể quay trở lại quá khứ nữa. Điều đó có nghĩa là gì?

Những màu sắc đẹp không thể diễn tả được và âm nhạc tuyệt vời trong vườn thiên đường, cũng như kiến ​​thức mới học được và sự hiểu biết mới về thời gian khiến cô nhận ra rằng trước đây cô không sống trong thế giới thực mà là trong một thế giới ảo tưởng.

Điều này có vẻ trái ngược với nhận thức của mọi người, phải không? Nhiều người tin rằng cuộc sống của chúng ta trên trái đất là có thật, và thiên đường, địa ngục, v.v. chỉ là ảo ảnh, thậm chí có thể là bịa đặt. Elizabeth từng nghĩ vậy, nhưng cô đã không nghĩ vậy sau khi trải qua trải nghiệm cận tử. Cô tin rằng con người bước vào thế giới ảo ảnh này khi họ được sinh ra, và hình thành nhiều khái niệm, ý tưởng và phán đoán khác nhau trong đó, học cách làm sao phản ứng với thế giới này, những điều này củng cố niềm tin của mọi người rằng thế giới này là có thật. Nhưng phải đến khi trải qua trải nghiệm cận tử và trở về thế giới tâm linh, cô mới hiểu được sự thật.

Ngoài sự thức tỉnh về mặt tâm linh, Elizabeth cũng phát hiện ra rằng cô bắt đầu có một số giấc mơ kỳ lạ - như thể cô có thể thoáng thấy tương lai, điều này hơi giống với nhà tiên tri truyện tranh Nhật Bản Long Shuliang mà chúng tôi đã giới thiệu trước đó. Mỗi lần Elizabeth có một giấc mơ tiên tri, cô sẽ viết ra bằng cách gửi email cho chính mình, để thời gian và nội dung của giấc mơ tiên tri được lưu giữ và ghi chép lại hoàn toàn. Cô ngạc nhiên khi thấy rằng nhiều thứ, chẳng hạn như tai nạn máy bay và động đất, đã trở thành sự thật trong tương lai gần...

Vậy những giấc mơ tiên tri được ghi lại của Elizabeth là gì? Chúng tôi sẽ chia sẻ những điều này với bạn trong tập "Bí ẩn chưa có lời giải" tiếp theo.

Theo Epoch Times
Bình Nhi biên dịch

Đọc tiếp