Cuộc chiến với mướp đắng

Đôi khi, một ý niệm, một câu nói hay một việc nhỏ có thể ảnh hưởng lâu dài đến hành vi của bạn. Cho đến một ngày, cũng nhờ một câu nói khác hay một chuyện nhỏ khác mà làm ta tỉnh ngộ.
Một bác 64 tuổi sống ở miền Nam đến khám bệnh chân tay lạnh buốt, nhất là khuỷu tay và đầu gối, trong ngày nắng nóng, dù có quấn vải ở khuỷu tay và đầu gối vẫn cảm thấy lạnh khủng khiếp. Đặc biệt khi gặp gió, khí lạnh lại càng khó chịu hơn, thậm chí đã nhờ một thầy thuốc châm cứu chữa trị nhưng không hiệu quả! Tôi cảm thấy hơi kỳ lạ và khó hiểu, sao vị thầy châm cứu ấy lại không chữa được?
Ông nóng toàn thân, miệng khô lưỡi rát, thường ngâm ngẩm đau bụng , kém ăn, tiểu đường, tiểu đêm 4-5 lần, ban đêm khó ngủ, sắc mặt nhợt nhạt, môi trắng xanh, rêu lưỡi nhợt nhạt có vết răng. Sau khi khám xong, trước tiên tôi dặn bác bớt ăn lạnh, đồ uống lạnh, các loại dưa mướp. Tôi vừa dứt lời, ông lập tức thay đổi sắc mặt, có chút kích động, trong mắt có chút nghi hoặc, giọng không phục nói: “Tôi nóng đến thế này mà không được ăn dưa sao, tôi thường ăn nửa cân mướp đắng mỗi ngày, tôi ăn mướp đắng và lượng đường trong máu giảm ngay lập tức."
Tôi liền đáp: "Thảo nào tay chân bác lạnh thế? Mướp đắng rất lạnh đó." Bác vẫn không tin, liếc sang nhìn tôi, nhấn mạnh rằng mướp đắng có thể hạ đường huyết, còn nói nhất định sẽ tiếp tục ăn mướp đắng. Khi gặp một người không hiểu lý, bạn không thể hành động theo quy tắc.
Tôi cũng kiên quyết và nghiêm túc nói: “Nếu anh nhất quyết tiếp tục ăn nhiều mướp đắng thì không cần phải đi khám, cũng không cần phải tốn tiền và thời gian đi xa đến gặp tôi như vậy. Nếu anh không muốn khỏi bệnh thì không ai có thể chữa khỏi bệnh cho anh." Bác ấy hơi sốc, làm sao thầy thuốc lại sẵng giọng như thế?
Tôi nói tiếp: “Ăn quá nhiều mướp đắng, tính hàn sẽ làm lạnh tâm hỏa và đan điền, nên tim yếu, khó có thể dẫn năng lượng đến đầu chót tứ chi, dẫn đến eo, chân vô lực, chân tay lạnh buốt. Ăn một lượng nhỏ đồ ăn có vị đắng và lạnh để khai vị, nhưng ăn nhiều lại có hại cho dạ dày, khiến bác không những kém ăn mà còn thường xuyên cảm thấy đau bụng âm ỉ, điều đó khiến tâm trạng của bác sa sút và trở nên u uất." Vợ bác thì thầm với tôi: "Thầy thuốc ơi, đầu ông ấy cứng như đá vậy, không ai có thể lay chuyển được đâu.”
Ông trông có tướng thông minh, nhưng sự thông minh đầy thành kiến ấy đã biến thành sự thông minh cố chấp. Ông kể rằng một ngày nọ, ông ăn rất nhiều trái cây và lượng đường trong máu tăng lên 300, ông rất sốc! Nghe nói mướp đắng có tác dụng hạ đường huyết nên ông đã ăn rất nhiều mướp đắng. Vào ngày thứ hai, lượng đường trong máu thực sự giảm xuống. Từ đó trở đi, ông bắt đầu ăn nhiều mướp đắng mỗi ngày.
"Bác ơi, hãy nghĩ xem, nếu ăn nhiều trái cây, lượng đường trong máu chắc chắn sẽ tăng lên. Chẳng qua là ngày hôm đó bác ăn mướp đắng, ngày thứ hai lượng đường trong máu giảm không phải là do ăn mướp đắng, mà do bác giảm lượng ăn hoa quả, mướp đắng chỉ có thể dùng làm thực phẩm bổ sung cho trị liệu bệnh tiểu đường, phải nấu chín với mộc nhĩ mới có tác dụng, và không thể ăn với số lượng lớn mỗi ngày. Đôi khi măng tây cũng có thể được sử dụng như một loại thực phẩm bổ sung.” ông lắc đầu, nhưng đôi mắt linh lợi của ông đã dịu lại, ít nhất cũng biểu thị rằng hiếm khi có thầy thuốc kiên nhẫn giải thích như vậy, trong khi có nhiều bệnh nhân đang chờ.
Thấy thái độ của ông đã thay đổi nhưng đầu óc vẫn chưa chuyển biến, tôi nói tiếp: “Xin bác suy nghĩ lại, có phải lượng đường trong máu của bác đều có tăng có giảm mỗi ngày, trong khi bác vẫn ăn mướp đắng hàng ngày không? Vậy tại sao lượng đường trong máu vẫn đôi khi tăng lên sau khi ăn mướp đắng?" ông không nói nên lời nhưng vẫn không chịu phục!
Tôi nói thêm: “Nếu đúng như anh nói mướp đắng có thể hạ đường huyết thì anh có thể đoạt giải Nobel Y học. Trên thế giới có rất nhiều người mắc bệnh tiểu đường, mọi người nên ăn mướp đắng là được rồi. Rất nhiều bệnh nhân tiểu đường không ăn mướp đắng, sau khi điều trị, lượng đường trong máu cũng giảm. Việc mướp đắng có thể làm giảm lượng đường trong máu là kết quả của các thí nghiệm trên động vật. Sau một thời gian phổ biến, sự phát triển của các loại thực phẩm chức năng liên quan đến chất Peptit trong mướp đắng đã bị dừng lại. Cơ chế hoạt động của các cơ quan trong cơ thể con người rất khác với chuột, rất phức tạp tinh vi, đâu phải chất Peptit mướp đắng là giải quyết được bệnh tiểu đường, mà cảm xúc cũng có thể ảnh hưởng đến sự tăng giảm của lượng đường trong máu.”
Thấy ông có vẻ hơi động tâm, tôi bắt đầu đi thẳng vào vấn đề. Tôi nói: “Ban đầu mướp đắng có tác dụng giải khát, giải tỏa phiền muộn, nhưng tại sao toàn thân ông vẫn nóng? Bởi vì chức năng cơ thể đã bị mướp đắng làm lạnh. Nước thận ở hạ vị quá lạnh và không thể hấp thụ gan mộc. Hư hỏa bốc lên, nên miệng khô lưỡi rát, khiến người ta cáu kỉnh. Bên trong thực sự bị lạnh mà bên ngoài thì lại có biểu hiện giả của nóng." Để thay đổi quan niệm, tôi đã cố gắng hết sức giải thích để nhổ đi gốc rễ của bệnh. Mọi người thường bị nô lệ và tổn thương bởi những quan niệm sai lầm.
Châm cứu điều trị
Bác rất cứng đầu cố chấp, châm vào huyệt Bách Hội, mong rằng ông có thể khai mở và không bị cố chấp như vậy. Trục khí lạnh, điều hòa Vệ khí châm cứu các huyệt Phong Trì, Khúc Trì, Nội Quan, Túc Tam Lý. Để nuôi dưỡng tinh chất thận và kích hoạt chức năng, châm cứu các huyệt Quan Nguyên, Thái Khê. Nếu nước thận quá lạnh, nước không ngập được gỗ, long hỏa bốc lên, châm huyệt Thái Xung, Tam Âm Giao. Đối với chứng khô miệng và khó chịu, châm Trung Chử, Hợp Cốc, huyệt Trung Chử còn chữa đau lưng. Khai thông kinh mạch tứ chi, châm các huyệt Khúc Trì, Hợp Cốc, Dương Lăng Tuyền, Phục Thố và Thái Xung. Để điều hòa đường tiêu hóa, châm cứu các huyệt Trung Oản, Túc Tam Lý.
Sau lần khám thứ hai, châm cứu bổ sung để chăm sóc bệnh tiểu đường, châm các huyệt Hợp Cốc, Túc Tam Lý, Tam Âm Giao, Công Tôn.
Kê đơn thuốc sắc
Dùng thuốc sắc Quế Chi Thang, để điều hòa Vệ khí; dùng Tứ Nghịch Thang để phục hồi dương khí và làm ấm nội quan; dùng Đương Quy Tứ Nghịch Thang để làm ấm kinh lạc và xua tan hàn khí, và thêm Kê Huyết Đằng để bổ máu và thông kinh mạch. Tất cả là thuốc nóng.
Sau khi châm cứu, bác cho biết miệng đã hết khô ngay lập tức, cảm thấy kỳ lạ và tự hỏi liệu vị giác của mình có vấn đề gì không? Khi quay lại phòng khám vào tuần sau, ông nói rằng khuỷu tay và đầu gối lạnh đã đỡ rất nhiều. Gió thổi không còn khiến ông cảm thấy khó chịu nữa, tuần này không ăn mướp đắng nhưng lượng đường máu vẫn như trước, không có nhiều thay đổi.
Sau khi uống thuốc sắc được một tháng, chân tay ông không còn lạnh nữa, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Sau 3 tháng ăn mướp đắng, cuộc chiến với khổ qua đã đến hồi kết, và “khổ” rồi cũng “qua”.
Tuyển tự “Thất tình quải tâm-Mê vân già huệ nguyệt”/Nhà xuất bản Bác Đại
Theo The Epoch Times
Tác giả: Thầy thuốc Đông y Ôn Tần Dung
Bảo Thư biên dịch