Gặp phải những “chuyện bực mình” này, hóa ra là ông trời đang giúp bạn

Gặp phải những “chuyện bực mình” này, hóa ra là ông trời đang giúp bạn
Gặp phải những “chuyện bực mình” này, hóa ra là ông trời đang giúp bạn. (Ảnh: Public Domain)

Trong hành trình kiếp nhân sinh của mỗi người, phúc họa luôn đan xen, được mất lẫn lộn.

“Đạo Đức Kinh” có câu: “Họa là nơi nương tựa của phúc; phúc là nơi ẩn náu của họa.” Đời người ai cũng vậy, phúc và họa nương tựa nhau mà tồn tại, được và mất luôn song hành. Có lúc tưởng như đang mất đi điều gì đó, nhưng thực ra là đang nhắc nhở bạn cần phải làm gì để có được những điều tốt đẹp hơn. Trên đường đời, nếu bạn gặp ba loại “chuyện bực mình” sau đây, thì đó chính là sự giúp đỡ thầm lặng từ cuộc sống.

1. Những Cơn Bệnh Vặt: Lời Nhắc Bạn Hãy Biết Trân Quý Sức Khỏe

“Hàn Phi Tử” nói: “Con đê ngàn trượng cũng có thể vỡ vì hang kiến nhỏ; căn phòng trăm thước cũng có thể cháy bởi một luồng khói ở khe hở.”

Bất cứ sự việc nào cũng đều bắt đầu từ những thay đổi nhỏ bé, tích lũy đến một mức nhất định mới dẫn đến biến chuyển về chất.

Thân thể con người cũng vậy. Ban đầu có thể chỉ là bệnh vặt, đau nhẹ, nhưng nếu không coi trọng và điều trị, theo thời gian có thể biến thành bệnh nan y.

Thời nhà Đường, Đường Huyền Tông (Đường Minh Hoàng) vì tài năng âm nhạc và đam mê tửu sắc mà thường xuyên thức khuya. Ông nhiều lần cảm thấy đau đầu, hoa mắt, nhưng vì bệnh nhẹ nên cho rằng không cần quan tâm. Một ngày nọ, Trương Quả Lão – một trong “Bát Tiên” được vua mời vào cung – thấy sắc diện Minh Hoàng mệt mỏi, liền nói: “Thân thể bệ hạ như bình ngọc, chỉ một vết nứt nhỏ cũng có thể khiến tan vỡ.” Vua kinh ngạc hỏi: “Trẫm chỉ hơi đau đầu, há lại nghiêm trọng đến vậy?”

Trương Quả Lão đáp: “Bệnh nhỏ không trị, ắt sinh họa lớn.” Nhà sư Y hoàng cũng xác nhận gan của vua đã có dấu hiệu suy tổn do lao lực. Minh Hoàng lúc ấy mới tỉnh ngộ, bắt đầu điều dưỡng, giảm dạ yến, bớt tửu sắc, khôi phục sức khỏe. Chính những “vết nứt nhỏ” của cơ thể là lời cảnh báo của số mệnh. Nếu Minh Hoàng bỏ qua, bệnh nhẹ ngày ấy có thể đã trở thành đại họa.

Con người ăn ngũ cốc làm sao tránh khỏi bệnh tật; xuất hiện một số triệu chứng nhẹ, chỉ cần chú ý điều dưỡng thì sẽ hồi phục. Nhưng trong đời lại có những người khi mắc bệnh vặt thì hoặc là giấu bệnh sợ khám, hoặc lại quá lo lắng, để rồi bệnh nhỏ kéo thành bệnh lớn.

Thật ra, giữ tâm thái tốt, có bệnh thì chữa, không bệnh thì rèn luyện thân thể – đó mới là quan niệm sống đúng đắn và tích cực nhất của người hiện đại.

2. Gặp Người Không Tốt: Lời Nhắc Bạn Phải Thận Trọng Khi Kết Giao

Trong giao tiếp giữa người với người, tổn thương thường không xuất phát từ người khác, mà từ chính sự thiếu thận trọng của mình khi chọn bạn. Quá sớm tin tưởng ai đó, trao đi chân tình không đúng người, hoặc đối xử với ai đó không có nguyên tắc… tất cả đều có thể trở thành “điểm yếu chí mạng” trong một mối quan hệ.

Theo Tống Sử - Nhạc Phi truyền, Nhạc Phi là danh tướng Nam Tống nổi tiếng trung nghĩa. Ông tin rằng chỉ cần “tận trung báo quốc”, triều đình ắt phân minh. Trong quân đội đời Tống, các tướng lĩnh nhiều lần khuyên ông cảnh giác với Tần Cối, người thao túng triều chính. Nhưng Nhạc Phi nói: “Nước có pháp luật, sao có thể lấy lòng tiểu nhân mà đo lòng quân tử?” Chính sự tin người ấy khiến Nhạc Phi bị mắc bẫy. Tần Cối và vợ hắn bịa tội mưu phản, rồi dùng 12 “kim bài chiếu hồi” ép ông phải rút quân, sau đó bắt giam và xử tử tại Phong Ba đình (năm 1142).

Trước khi chết, Nhạc Phi chỉ thốt lên bốn chữ: Trời cao sáng tỏ. Sự trung hậu của Nhạc Phi khiến ông không phòng bị kẻ gian, và chính tai nạn ấy để lại bài học sâu sắc trong lịch sử Trung Hoa: Từ bài học lịch sử có thể thấy, gặp tiểu nhân giúp người đời sau hiểu rõ rằng lòng tốt phải đi đôi với trí tuệ, và kết giao cần tỉnh táo. Trước khi kết giao, nhất định phải mở mắt cho sáng, đừng bị vẻ bề ngoài mê hoặc để rồi sự chân thành mình bỏ ra bị phụ bạc.

3. Sự Nghiệp Gặp Trở Ngại: Lời Nhắc Bạn Hãy Rời Xa Sự An Nhàn

Mạnh Tử từng nói: “Sinh ư ưu hoạn, tử ư an lạc.” (Sống trong lo nghĩ thì tồn tại, chìm trong an nhàn thì diệt vong.) Con người một khi chìm trong sự an nhàn thì không còn cảm giác cấp bách, thiếu đi ý thức lo xa. Lâu dần chẳng khác nào con ếch trong nồi nước ấm, từng chút một mất đi sinh lực. Nếu luôn nằm trong vùng an toàn, ta sẽ dần đánh mất sự sắc bén; nếu lâu ngày không học hỏi và nghiên cứu, ta sẽ bị thời đại bỏ lại.

Xã hội ngày nay đã qua rồi thời “luân phiên lên chức”, mọi thứ phải dựa vào thực lực. Vì vậy, khi sự nghiệp gặp trắc trở, hãy tự hỏi: có phải bản thân đã rơi vào vùng an nhàn rồi không? “Kinh Thi” có câu: “Tha sơn chi thạch, khả dĩ công ngọc.” (Đá ở núi khác có thể được lấy về làm công cụ mài ngọc, không cần cố chấp vào cái trước mắt.) Cuộc sống cũng vậy – khi bạn không tìm được lối ra, hãy thử đổi góc nhìn, bạn sẽ thấy một bầu trời mới.

Trong Tống Sử - Tô Đông Pha truyền có ghi chép câu chuyện Tô Đông Pha bị biếm đến Hoàng Châu. Thời Tống Thần Tông, đại văn hào Tô Đông Pha không đồng tình với cải cách của Vương An Thạch, nên dâng sớ phê phán. Lời ông sắc bén, bị kẻ xấu chụp mũ là “phỉ báng triều đình”.

Năm Nguyên Phong thứ 2 (1079), Tô Đông Pha bị bắt giam trong vụ án nổi tiếng “Ô Đài thi án”. Dù không bị xử tử, ông bị biếm đến Hoàng Châu – một nơi nghèo, hoang sơ, đầy khó khăn. Lúc ấy, sự nghiệp quan trường của ông coi như hết. Bạn bè xa cách, cuộc sống thiếu thốn, cô độc. Nhưng chính nơi đó, ông tỉnh ngộ: Con người chỉ khi rời khỏi an nhàn mới thấy trời đất rộng lớn.

Ở Hoàng Châu, ông cày ruộng, trồng lúa, đọc sách, và viết những tác phẩm lớn nhất đời mình: “Tiền Xích Bích Phú”, “Hậu Xích Bích Phú”, các bài từ ‘Niệm Nô Kiều’, ‘Thủy Điều Ca Đầu’... Những kiệt tác ấy không thể có nếu ông cứ mãi sống an nhàn ở Biện Kinh. Sự nghiệp bị chặn lại chính là lúc trời đẩy ta ra khỏi vùng thoải mái để mở ra chân trời mới.

Hãy luôn nhớ: đời người không có thuận cảnh vĩnh viễn, cũng chẳng có nghịch cảnh lâu dài. Quan trọng là nhận thức và lựa chọn của chính bạn.

Theo Secretchina
Bình Nhi dịch

Đọc tiếp