Lý giải dịch bệnh đương đại phân tranh thế gian từ văn hóa tu luyện của Tây Du Ký (Phần 2)

Lý giải dịch bệnh đương đại phân tranh thế gian từ văn hóa tu luyện của Tây Du Ký (Phần 2)
Lý giải dịch bệnh đương đại phân tranh thế gian từ văn hóa tu luyện của Tây Du Ký (Phần 2) - (Ảnh: Public Domain)

Đường Tăng là một người thuần chính, trong sáng. Trên đường đi thỉnh kinh ông gặp phải vô số khổ nạn, nếu không nhớ tới lời thệ ước, có lẽ sẽ đứt gánh giữa đường. Trư Bát Giới chẳng phải đã nhiều lần kêu giải tán sao? Chuyện Đường Tăng có thể lấy được chân kinh có liên quan tới lời thề khi xưa.

May mắn thay, có những người có thể giúp Đường Tăng vượt qua khó khăn trên con đường tu luyện: Tôn Ngộ Không, Chu Bát Giới, Sa Tăng và Bạch Long Mã. Trên đường tới Tây Thiên, có rất nhiều yêu ma bị giết, thực chất đó là ma tính trong trường sinh mệnh thanh tịnh của Đường Tăng.

Bát Giới và Sa Tăng tại nhân gian cũng là yêu ma, nhưng lại có thể quy y phật môn, đi theo Đường Tăng chịu khổ hoàn trả tội nghiệp, cuối cùng đắc chính quả. Nguyên nhân bởi nguồn gốc sinh mệnh của họ là từ thiên thượng, căn cơ không tầm thường, trở về nhà mới là mục đích tới thế gian của họ. Điều này cũng nói ra bí mật của tu luyện.

Đương nhiên, Đường Tăng và Tôn Ngộ Không cũng như vậy. Quan Thế Âm Bồ Tát từng vâng theo lệnh Phật Tổ tới Trường An tìm người đức hạnh bái Phật cầu kinh nhưng lâu ngày mãi mới tìm được. Nhìn thấy thế nhân vì danh lợi tình mà tranh đấu, sống trong bùn lầy, chưa từng nghĩ tới cầu thầy học đạo, cả cuộc đời không biết tại sao lại sống rồi chết, thực sự vô cùng đau lòng.

Vậy rốt cuộc mục đích của kiếp nhân sinh là gì? Nhân loại sống tại thế gian thấy trước mắt chỉ là của cải vật chất và danh lợi, đây chính là điều then chốt có thể bị ma lợi dụng. Không nói đến quá khứ, chúng ta chỉ nói về thời kỳ mạt Pháp hiện tại, khi thiên tai nhân họa xuất hiện tràn lan, vũ trụ cũ thay thế vũ trụ mới, bao nhiêu người nghĩ về ý nghĩa thực sự của sinh mệnh?

Hơn nữa, trong thời kỳ hòa bình và thịnh vượng, con người có xu hướng đắm mình vào những thú vui vật chất hơn. Khi một người bước vào con đường tu luyện, người đó phải từ bỏ niềm vui của những ham muốn hưởng thụ vật chất. Phật giáo giảng, những con ma trong cõi A tu la chuyên ăn thịt những người đã biến thành động vật. Nói cách khác, chúng chỉ ăn những người chú trọng vào cảm xúc sinh lý và ham muốn tình dục của con người. Động vật cũng có thành phần như vậy. Đường Tăng rơi vào hang cọp ở ngoại ô chùa Phù Nguyên, biên giới nhà Đường, hai người đi theo ông đều bị ăn thịt. Có lẽ bởi nhân tâm quá nặng, hoặc căn cơ  không cao, nhưng dù thế nào đi nữa, chắc chắn  là ánh sáng năng lượng sinh mệnh của họ không thể dọa được con hổ.

Đường Tăng thì khác. Ông được Kim Tinh cứu khỏi hang hổ, dẫn đường, đi qua núi Lương Giới, thu nhận Tôn Ngộ Không làm đệ tử và rời khỏi Trần gia. Khó khăn đầu tiên mà ông gặp là phải tu bỏ sáu loại dục vọng. "Thầy trò đi được một lúc lâu, bỗng ven đường nghe soạt một tiếng, thấy sáu người xông ra, đứa nào cũng giáo dài, kiếm ngắn, dao sắc, cung cứng, quát vang: - Lão Hòa thượng kia đi đâu? Hãy để hành lý và ngựa lại, thì tha cho tính mạng!'.. 

Người đàn ông nói: 'Mấy tên kia nói: Nhà ngươi không biết, bọn ta nói cho mà nghe: Chúng ta, một người gọi là “mắt thấy mừng”, một người gọi là “tai nghe giận”, một người gọi là “mũi ngửi thích”, một người gọi là “lưỡi nếm nghĩ”, một người gọi là “ý thấy muốn”, và một người gọi là “thân vốn lo”.'

Không ngờ, Tôn Ngộ Không đã đánh chết họ bằng cây gậy như ý, đây được coi là bước đầu tiên để loại bỏ niệm đầu dục vọng của mắt, tai, mũi, lưỡi và ý nghĩ và trở thành một người tu luyện, đạt được “Sáu giặc mất tăm hơi” và “Lòng vượn quy chính”. Nếu không đánh bại sáu loại niệm đầu dục vọng này thì sẽ giống như lời Ngộ Không nói: "Nó sẽ đánh chết ta". Trên thực tế, trên đường đi thỉnh kinh Đường Tăng có thể đánh bại các loại yêu ma, cũng có nghĩa là loại bỏ ma tính trong sinh mệnh của chính mình, nói cách khác, các yêu quái này thực chất là phản ánh ma tính trong sinh mệnh của người tu luyện và chúng không hoàn toàn là yêu quái như vẻ bề ngoài.

Tất nhiên, cắt đứt sáu loại dục vọng của con người không phải là điều dễ dàng. Vì thế, Ngộ Không bị Đường Tăng quở trách, Ngộ Không không vui liền trở về Hoa Quả Sơn làm vua, sau đó đến chỗ Long Vương chơi cuối cùng bị đeo vòng kim cô vào đầu.

Tôn Ngộ Không đã phạm phải tội lớn là đại náo Thiên Cung, phải bị giam dưới núi năm trăm năm và trải qua tám mươi mốt kiếp nạn trên hành trình dài 10 vạn 8 nghìn dặm để tu luyện, nhưng vừa mới bắt đầu tu luyện, lại tùy hứng, nổi giận, hưởng thụ cuộc sống vui vẻ, cho nên cần phải bị quản thúc. Trạng thái tu luyện không đúng, sẽ khiến Ngộ Không bị đau đầu để cảnh cáo.

Điều này cho thấy không thể không ước thúc, kiềm chế sự tự do. Muốn được tự do, tự tại trước tiên cần kiểm soát ma tính của bản thân, nếu không sẽ đắm chìm trong dục vọng. Tự do và ràng buộc, ở tầng diện của người thường, là biện chứng.

3. Bạch Cốt Tinh và ĐCSTQ

Sau khi Tôn Ngộ Không bị đeo vòng kim cô, không chỉ thu phục Bạch Long Mã, khó khăn đầu tiên mà thầy trò họ gặp phải là "Viện Quan Âm, các sư lừa bảo bối, Núi Hắc Phong, yêu quái trộm cà sa". Sau khi rời Trường An, Đường Tăng được nhiều vị thần hộ pháp do thiên thượng chỉ định (Hộ Giáo Gia Lam, Lục Đỉnh và Lục Giáp, Ngũ Phương Yết Đế, Tứ Trực Công Bảo) bảo vệ suốt chặng đường, nên ông có thể thoát khỏi nguy hiểm mà không thực sự gặp rắc rối. Đây cũng là một trong những điều kỳ diệu. Bao gồm tình cảnh khi Đường Tăng rơi vào hang hổ bên ngoài chùa Phúc Nguyên ở biên giới nhà Đường, một mình ở khe Ưng Sầu chờ Ngộ Không đi tìm bạch mã.

Ở Viện Quan Âm, tai họa xảy ra  do Tôn Ngộ Không khoe áo cà sa Cẩm Lan, cũng giống như việc hắn khoe tài biến hình ở Động Tà Nguyệt Tam Tinh "khoe khoang tài nghệ", tất cả đều là hiển thị bản thân. Tâm lý này trải qua vô số lần khổ nạn đều không thể loại bỏ, lại tái phạm lại. Còn Kim Trì trưởng lão ở viện Quan Âm đã 270 tuổi và có thể được coi là một vị tiên trên trái đất, tuy nhiên, vì lòng tham và dục vọng, thậm chí còn có ý định giết người để có được chiếc áo cà sa, và kết cục là tự mình hại mình.

Điều này không chỉ cho thấy luật nhân quả luôn tồn tại bất biến, mà cũng là muốn nói rõ ràng, tu Đạo là việc nghiêm túc, cho dù có tu hành tốt mọi phương diện và trở thành bậc tiên nhân trên thế gian, nhưng chỉ cần có một sơ hở, ngay cả một ý niệm tư tâm ích kỷ trong lòng cũng đều không được. Trong quá trình tu luyện, những nhân tâm không được loại bỏ sẽ luôn theo ta mãi cho tới khi viên mãn. 

Vì vẫn còn tâm lý hiển thị, Tôn Ngộ Không lại còn phải chịu khổ, lần này bị niệm Kim cô chú. Đến đây, Tôn Ngộ Không đã bị trừng phạt nghiêm khắc vì hành vi ba lần khoe khoang của mình. Hai lần đầu là khi bị Bồ Đề Tổ đuổi về núi Hoa Quả và Đức Phật Như Lai giam xuống dưới núi Ngũ Hành. Sau sự việc này, Ngộ Không cơ bản đã loại bỏ được nhân tâm này của mình. Trên hành trình đi thỉnh kinh sau đó cũng không gặp phải vấn đề lớn nào, có thể nói là đã vượt qua được khó khăn. Tiếp theo, khi thu nhận Trư Bát Giới và được  khen ngợi, Tôn Ngộ Không không hề động tâm.

Sự xuất hiện của Chu Bát Giới diễn ra trong bối cảnh lấy vợ ở Cao Lão Trang, định trước tâm sắc dục vô cùng nặng. Khi được Đường Tăng thu nhận làm đệ tử và bắt đầu đi thỉnh kinh, Bát Giới còn nói với "nhạc phụ" của mình: "Nhạc phụ, xin hãy thay con chăm sóc vợ con thật tốt, nếu không thỉnh được kinh, con sẽ hoàn tục và sống như con rể của bố mẹ như trước đây." Ngay từ khi bắt đầu tu hành, nhân tâm của Bát Giới đã bám víu vào cuộc sống của một người bình thường và thế nào cũng phải chịu nhiều đau khổ

Hóa ra ban đầu Bát giới sống trên thiên đình, là nguyên soái cai quản thiên hà, vì động tâm sắc dục mà bị đày xuống hạ giới. Nhân tâm này có liên quan tới loài lợn, có lẽ trên thiên thượng, tội khổ của loại tâm này rất nghiêm trọng. Dòng nước thiên hà bềnh bồng gợn sóng giống như cái tình bao quanh Chu Bát Giới, khiến cho Bát Giới mơ hồ. Cá trong nước giống như dục vọng trong tình yêu, nhảy nhót qua lại khiến Bát Giới mượn cớ say rượu mà phạm phải Thiên pháp.

Vì vậy khi Tứ thánh Mạc gia ở Tây Ngưu Hạ Châu khảo nghiệm tâm sắc dục của thầy trò Đường Tăng, chỉ có Bát giới bị rơi vào bẫy khảo nghiệm. Tu luyện chính pháp, Thần Tiên bố trí các khảo nghiệm để điểm hóa, đặc biệt là quan sắc dục là điều hoàn toàn bình thường. Điều này được nhắc đến trong văn hóa truyền thống được lưu truyền lại, chẳng hạn trong những cuốn sách như "Bát Tiên Truyện". Mục đích là để người tu luyện tịnh tâm sửa đổi, khi gặp khó nạn thực sự sẽ không để xảy ra tình cảnh "dã tràng xe cát biển đông" thậm chí mất đi cả tính mệnh. Do đó thầy trò Đường Tăng càng cần chú ý. 

Trên đường tới Tây phương, Đường Tăng nhiều lần phải vượt qua quan sắc dục, có ma cũng có người đến cố gắng quấy rối can nhiễu tới tâm tính của ông. Cũng bởi ông không động niệm nên mới có thể giữ được tính mệnh. Tuy nhiên khảo nghiệm của bốn vị Bồ Tát và thất bại ở Ngũ Trang Quan không thể tính thực sự đây là ma nạn. Nguyên nhân vì bốn vị Bồ Tát và Trấn Nguyên Tử không làm gì Đường Tăng, chỉ là cung cấp cho ông cơ sở tu luyện vững chắc hơn.

Kỳ thực, Trấn Nguyên Tử cũng là thần tiên, sinh mệnh của Đường Tăng là thuần tịnh, sinh mệnh tiêu chuẩn đã là tâm tính của bậc thượng sĩ, do đó sự giúp đỡ bên ngoài của Thần Phật chỉ có thể giúp ông đề cao tâm tính hơn. Quả nhân sâm của Trấn Nguyên đại tiên là bảo bối của các bậc thần tiên, Đường Tăng ăn vào sau này có thể trường sinh bất lão, cũng có nghĩa là sinh mệnh càng thuần tịnh, là tiêu chuẩn người tuy luyện cần đạt tới, sẽ không thể tự nhiên già đi.

Do đó, các yêu quái như Bạch Cốt Tinh... sau này đều nói: "Ăn được một miếng thịt của Đường Tăng có thể trường sinh bất lão". Đương nhiên, sinh mệnh tiêu chuẩn của Đường Tăng đã định sẵn ông không thể dễ dàng bị chết đi.  

Sau khi Đường Tăng thu phục được hết các đồ đệ, ma nạn thực sự của bốn thầy trò họ là lúc gặp Bạch Cốt Tinh, đây mới là yêu tinh thật. 

Con yêu quái ở trên mây, bước đi trong gió lạnh. Khi thấy vị trưởng lão ngồi dưới đất, vô cùng vui mừng "Trên tầng mây, đạp luồng gió âm, hắn nhìn thấy Đường Tăng đang ngồi dưới đất, xiết bao mừng rỡ nói: May quá! May quá! Mấy năm nay mọi người thường nói về lão hòa thượng nhà Đường bên phương Đông đi lấy kinh “Đại Thặng”. Lão vốn là Kim Thiền Tử hóa thân, tu hành mười đời, ăn được một miếng thịt của lão sẽ sống lâu mãi mãi. Hôm nay lão đến đây rồi! Yêu quái biết Đường Tăng có cao nhân bảo hộ nên chỉ có thể dụ dỗ Đường Tăng, lợi dụng kẽ hở trong lòng phàm nhân để Đường Tăng bằng lòng chấp nhận "điểm tốt" của yêu quái rồi mới có thể ăn thịt Đường Tăng một cách hợp tình hợp lý.

Bạch Cốt Tinh lúc thì biến thành cô thôn nữ xinh đẹp đi đưa cơm, lúc lại biến thành bà lão tìm con gái, lúc lại thành một ông lão tụng kinh tín Phật, tất cả đều nhằm mục đích ăn thịt Đường Tăng. Đường Tăng với đôi mắt của người thường cộng với những lời khuyên của Chu Bát Giới, đã mắc lừa và thực sự muốn ăn cơm với nó và đuổi Tôn Ngộ Không đi. Điều này minh họa cho một chân lý: Yêu quái là thiên biến vạn hóa, nếu người tu luyện bình tĩnh không động tâm, không đi theo nó, nó cũng không thể có cách nào dụ dỗ. Bởi bản thân ta muốn nhận được lợi ích từ nó, nó mới có lý do để hại bạn. Nếu không có Tôn Ngộ Không, Đường Tăng có lẽ đã thực sự bị giết rồi.

Từ điểm này mà nhìn nhận, nó có thể khiến ta nghĩ tới Trung Quốc Đại Lục. Bạch Cốt Tinh có chút giống như ĐCSTQ, những người Trung Quốc kia có đôi chút giống như Đường Tăng, còn Tôn Ngộ Không có đôi chút giống những người tu luyện Phật Pháp chân chính. 

Kể từ khi ĐCSTQ nắm quyền kiểm soát Trung Quốc, đã rất giỏi thay đổi và cố gắng "nuốt chửng" người dân Trung Quốc. Lúc thì giết chết những nhà tư bản, lúc thì nói rằng những nhà tư bản có thể tham gia đảng, lúc thì nói rằng muốn hủy hoại văn hóa truyền thống, lúc lại nói rằng văn hóa truyền thống phải được khôi phục, lúc thì nói về đấu tranh giai cấp, lúc lại nói về cải cách và mở cửa, lúc thì nói rằng càng nghèo càng vinh quang, lúc lại nói rằng để một bộ phận người dân nên làm giàu trước. Khi nói đến các vấn đề cơ bản liên quan đến nền kinh tế quốc gia và đời sống của người dân, ĐCSTQ liên tục thay đổi trên bề mặt, nhưng mục đích và bản chất của nó vẫn không thay đổi, đó là duy trì quyền lực độc tài độc đảng, tẩy não nhân dân, thay đổi suy nghĩ của nhân dân và phá hủy Trung Quốc.

Người dân Trung Quốc với đôi mắt thường, sau khi bị tẩy não, không thể phân biệt được thiện và ác. Sau khi bị ép buộc và mua chuộc, họ hoặc là tuân thủ hoặc ủng hộ đảng một cách bất lực. Thậm chí một số người còn tham gia bữa tiệc máu với hy vọng được hưởng một phần lợi nhuận. Cuối cùng, bị hủy diệt bởi thiên tai, thảm họa do con người gây ra và đại dịch toàn cầu. Theo điểm này mà nói, bạn có nghĩ rằng người Trung Quốc giống như Đường Tăng, không thể phân biệt được người thường và ma quỷ không?  ĐCSTQ có giống Bạch Cốt Tinh không?

Những người tu luyện chính Pháp chân chính luôn nói cho người dân Trung Quốc biết bản chất thực sự của ĐCSTQ và thuyết phục họ thoái xuất khỏi Đảng, Đội và Đoàn Thanh niên để khi trời diệt Trung Cộng sẽ không bị chôn theo và bán mạng cho chúng. Tuy nhiên, họ bị người dân Trung Quốc coi thường và thậm chí còn bị ĐCSTQ đàn áp. Về mặt này, họ có giống Tôn Ngộ Không không?

Trong Đảng Cộng sản Trung Quốc, khi cảnh sát đàn áp các học viên Pháp Luân Công, họ nói: "Đây là công việc của tôi. Tôi đang làm theo chỉ thị từ cấp trên." Khi con tiểu yêu đi bắt Đường Tăng, nó nói: "Đây là công việc của ta. Ta làm theo chỉ thị của Bạch Cốt Tinh." Bạn nói xem, con tiểu yêu tinh này có phải người tốt không? 

Vâng, bây giờ, nếu có cơ hội, có Phật pháp chân chính đến cứu độ con người, và nói với bạn rằng sẽ không bị hủy diệt, và cho bạn một cơ hội mới để bước vào tương lai, bạn có muốn không? Nếu bạn muốn thì hãy nghe tôi nói tiếp.

Theo Soundofhope
Bình Nhi

Đọc tiếp