Lý giải dịch bệnh đương đại phân tranh thế gian từ văn hóa tu luyện của Tây Du Ký (Phần 3)

4. Sau khi Đường Tăng bị yêu quái biến thành "yêu quái"
Quốc vương sai quan mang nước đưa cho phò mã. Yêu quái cầm lấy chén nước, đứng thẳng người dậy, bước tới, dùng phép “hắc nhãn định thần”, niệm chú, hớp một ngụm nước phun vào Đường Tăng, hô “biến!”, tức thì Tam Tạng đang ngồi trên điện biến ngay thành một con hổ vằn. Lúc ấy, vua tôi người trần mắt thịt chỉ thấy con hổ:
"Đầu tròn trán trắng,
Mắt sáng thân vằn.
Bốn chân vươn thẳng,
Móng sắc cong cong.
Răng nanh nhọn hoắt,
Tai nhọn mi thanh.
Mềm mại mèo núi,
Dũng mãnh trâu rừng.
Râu cứng như sắt,
Mõm thở hơi tanh,
Hệt hổ vằn dữ,
Gầm gió thổi tung"
Quốc vương vừa nhìn thấy, hồn bay phách tán. Các quan ai nấy sợ hãi lẩn trốn. Chỉ có mấy viên võ tướng to gan dẫn mấy viên tướng quân, hiệu úy ùa lên vác các đồ binh khí đâm chém loạn xạ. Lần này, nếu không phải số Đường Tăng chưa đến lúc chết thì dù có tới hai mươi nhà sư cũng bị băm nát như tương. Lúc ấy may có các vị thần Lục đinh, Lục giáp, Yết đế, Công tào, Hộ giáo, đứng trên không trung ngầm bảo vệ, cho nên bao nhiêu binh khí của ngần ấy người đánh vào mà Đường Tăng vẫn không việc gì. Các quan hô hoán ầm ĩ mãi tới lúc trời tối mới bắt sống được con hổ, bèn dùng xích sắt cột chặt, bỏ trong cũi sắt đặt ở trong phòng".
Đường Tăng không tin người Ngộ Không đánh là Bạch Cốt Tinh, kết quả đuổi Ngộ Không đi, kết quả bị yêu quái Hoàng Bào ở động Ba Nguyệt núi Uyển Tử bắt đi. Dù sao Đường Tăng cũng là thánh tăng có đức hạnh cao thượng thân gánh trọng trách, sứ mệnh, sau khi đánh chết Bạch Cốt Tinh, kỳ thực ông cũng đã thoát khỏi thân xác phàm trần, thân thể của ông ở tầng thứ nào đó đã không còn là nhục thân phàm tục nữa.
Trong động Ba Nguyệt, Bách Hoa Tu công chúa của nước Bảo Tượng là phu nhân của yêu quái Hoàng Bào, bị bắt cóc tới đây mười ba năm trước, vẫn luôn nhớ tới cha. Cô muốn nhờ Đường Tăng mang thư về nên đã lén thả Đường Tăng. Đây cũng là thần Hộ pháp âm thầm tương trợ giúp đỡ, là một kỳ tích biểu hiện của người tu luyện. Đường Tăng tới nước Bảo Tượng, đưa thử và nói rõ sự tình, quốc vương liền nhờ Bát Giới và Sa Tăng đi cứu Bách Hoa Tu, kết quả yêu quái như ngờ biến thành chàng trai khôi ngô tuấn tú vào cung nhận là phò mã, và vu cáo với quốc vương Đường Tăng là hỗ tinh biến thành, và dùng yêu thuật biến Đường Tăng thành hổ.
Điểm này cũng gần giống với câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc. ĐCSTQ thường vừa đánh trống vừa la làng, đổ lỗi cho hành động xấu xa của mình là do người khác, nói họ lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Ví dụ họ là thế lực chống Hoa Kiều nhưng lại nói Hoa Kỳ và các quốc gia tư bản chủ nghĩa phát triển của phương Tây là thế lực chống Hoa Kiều; nói bản thân dân chủ nhưng thực ra chỉ là giả tạo, cũng lại chụp mũ nói Hoa Kỳ dân chủ là giả tạo; Họ can thiệp vào nội chính của nước khác nhưng lại nói người khác can thiệp vào nội chính của Trung Quốc...
Tuy nhiên, giấy không gói được lửa, tà ác sẽ không thể bị che giấu mãi mãi. Yêu quái Hoàng Bào trong buổi chiêu đãi yến tiệc "Yêu quái đánh chén say sưa, đến khoảng canh hai thì quá say, không tự chủ nổi, bắt đầu hành động bậy bạ. Hắn đứng phắt dậy, cười sằng sặc, hiện nguyên bản tướng, mặc sức làm ác, vươn bàn tay to như chiếc chổi sể, túm lấy một cô gái đánh đàn tỳ bà, lôi tuột vào lòng, ngoạm một miếng mất đầu, nhai gau gáu. Mười bảy cô cung nga còn lại sợ quá bỏ chạy tán loạn..."
Cuối cùng yêu quái Hoàng Bào bị Ngộ Không đánh bại kết quả bị "thu lấy kim bài, đầy sang cung Đâu Suất đốt lò cho Thái Thượng Lão Quân, chừng nào có công sẽ phục chức, không có công sẽ trị tội nặng hơn". Yêu quái Hoàng Bào vốn là Khuê Mộc Lang, là một trong hai mươi tám tinh tú trên trời hạ phàm, kết cục của ĐCSTQ đương nhiên không thể nào so sánh vớI Khuê Mộc Lang...
Trong Tây Du Ký, yêu quái luôn biến hóa thành đạo sĩ, mỹ nữ, cậu bé ngây thơ...ra khỏi nước Bảo Tượng, đến Bình Đình Sơn. Đường Tăng lại bị Ngân Giác đại vương bắt giữ. Trước tiên yêu quái lại biến thành một đạo sĩ bị thương, nói vì chạy trốn khỏi mãnh hổ mà bị thương, cầu xin Đường Tăng cứu giúp. Đường Tăng bảo Ngộ Không cõng ông ta, rồi bị ông ta biến hóa bắt cõng 3 quả núi, và Đường Tăng bị bắt vào động Liên Hoa.
Vì muốn bắt được Ngộ Không đang bị gánh ba quả núi ra cùng hấp lên ăn, Ngân Giác đại vương sai hai tiểu yêu mang hai pháp khí là hồ lô Tử Kim Hồng và bình ngọc tịnh Dương Chi đi bắt Ngộ Không.
Không ngờ Ngộ Không đã được sơn thần cứu giúp, biến thành một đạo sĩ, nói rằng muốn tìm người cứu độ, kết quả hai tiểu yêu vì muốn tu tiên, vì tham lợi nên mang hai bảo bối đổi lấy bảo bối giả của Ngộ Không. Trong Tây Du Ký có viết như sau:
“Hành Giả nói: Ta giận làm gì. Thường có câu: Người tiên không tới đất phàm, nên các ngươi làm sao mà biết được. Sở dĩ hôm nay ta tới đây là để độ cho một đạo nhân tốt thành tiên. Chú nào muốn đi theo ta?Tinh Tế quỷ nói: Thưa sư phụ, con xin đi! Linh Lợi trùng nói: Thưa sư phụ, con xin đi!". Ngộ không muốn đổi báo bối của họ, Linh Lợi trùng nói với Tinh Tế quỷ: "Linh Lợi trùng nói: Ông anh ơi, bảo bối này gói được cả trời, ta đổi quách cho ngài ấy đi! Tinh Tế quỷ nói: Bảo bối của ngài ấy gói được cả trời, đời nào ngài ấy chịu đổi lấy bảo bối gói người của mình?.. Yêu quái nói: Nhưng nếu có gói được trời thì mới đổi. Nếu không đổi thì làm con cho ông. Hành Giả nói: Được, được, để ta gói cho các ngươi xem"..."Yêu quái cười, nói: Tuyệt vời! Tuyệt vời. Đúng là thứ bảo bối quý! Nếu không đổi, không đáng làm con! Tinh Tế quỷ và Linh Lợi trùng đưa hồ lô và bình ngọc cho Hành Giả. Hành Giả đưa hồ lô giả cho yêu quái".
Trên thực tế, "Tinh tế quỷ" và "Linh lợi trùng" là những nhược điểm tồn tại trong sinh mệnh của mỗi chúng ta, như muốn lợi dụng người khác, tính toán với người khác, tự mãn sau khi kiếm được chút lợi... Vì vậy, có lẽ điều mà Ngô Thừa Ân thực sự muốn nói đến chính là ma tính này trong sinh mệnh của Đường Tăng. Đương nhiên, ma tính luôn phải bị tiêu diệt, hai con yêu quái nhỏ kia tự nhiên sau đó bị đánh chết, có thể coi là Đường Tăng đã xóa bỏ được những khuyết điểm trong sinh mệnh mình. Tất nhiên, Đường Tăng vẫn còn nhiều khuyết điểm khác, từng cái một đều phải bị lại bỏ trên đường tới Tây Thiên.
Tuy nhiên, ma tính cũng hình thành trong chính bản thân chúng ta, không dễ gì loại bỏ được. Đôi khi, những lực lượng chính diện thậm chí phải chịu sự sỉ nhục và xấu hổ vì điều đó. Tôn Ngộ Không khóc một hồi để giết chết bà của vua Kim Giác và Ngân Giác. Bà già đó trông đáng sợ lắm phải không? KHÔNG. Ngoại hình của bà già chỉ là "Tóc bạc trắng, rối tơ vò,
"Mắt như chảo chớp thò lò long lanh.
Má xề xệ lắm vết nhăn.
Răng tuy có rụng tinh thần vẫn tươi.
Mặt như hoa cúc sương phơi.
Người gầy như thể thông trời sau mưa.
Đầu chít khăn lụa trắng ghê.
Đôi hoa vàng chóe tai kia rủ thòng".
Tôn Ngộ Không lúc đó nghĩ rằng: "Ta đã trổ tài nghệ, biến thành tiểu yêu, đến mời nữ quái, không có lý gì cứ đứng sừng sững mà nói, nhất định phải dập đầu lạy mụ mới xong. Từ khi ta làm người là một trang hảo hán, chỉ biết lạy có ba người: Đó là lạy Phật tổ ở phương Tây, lạy Quan Âm ở Nam Hải và lạy sư phụ cứu ta ở núi Lưỡng Giới. Ta lạy thầy bốn lạy. Vì thầy mà gan ruột ta tan nát, ăn ở đến hết lòng. Một quyển kinh có giá trị gì mà hôm nay bắt ta phải lạy mụ yêu quái này nhỉ? Mà nếu không lạy, tất sẽ lộ chuyện. Khổ quá! Chỉ tại sư phụ bị khốn, nên ta mới nhục nhã thế này".
Người Tu luyện giảng cần phải Nhẫn, "Hành Giả đành tiến vào, ngoảnh về phía mụ quỳ xuống, nói: Xin cúi đầu chào đức bà. Yêu quái nói: Con hãy đứng dậy"... Mụ yêu quái nói: "Hai chú đi trước mở đường cho ta."
Hành Giả nghĩ thầm: "Thế mới rầy rà! Kinh thì chưa lấy được, mà nay lại phải làm lính hầu cho mụ! Nói vậy, Hành Giả cũng không dám chối từ, đành đi trước mở đường, la hét om sòm".
Tất nhiên, Ngộ Không nhẫn nhục bị khinh bỉ mục đích chỉ để đánh chết bà yêu quái bằng một gậy. Sau khi đánh chết bọn chúng, mới cảm thấy hả giận và biến thành bà quỷ già. Khi đến Động Liên Hoa và nhận sự quỳ lạy của hai yêu quái, điều này được coi là tính sổ. Điều này được gọi là đắng trước ngọt sau, cái ác không thể lấn áp được chính thiện.
5. Nước Ô Kê và ĐCSTQ
Cá nhân tôi cho rằng phần được viết xuất sắc nhất trong "Tây Du Ký" là câu chuyện "Hàng phục yêu quái ở nước Ô Kê". Đường Tăng cùng đệ tử đến nước Ô Kê. Vào thời điểm đó, quốc vương nước này là yêu quái biến thành. Quốc vương thực sự đã bị yêu quái đẩy xuống giếng cách đây ba năm. Đường Tăng mơ thấy đi tới giếng gặp quốc vương bị chết dưới giếng cầu cứu. Vốn quốc vương dùng viên định nhan châu "định nhan" nên mới có thể bảo toàn long thể . Chỉ thấy người ấy:
"Trên đầu đội mũ chọc trời.
Ngang lưng thắt chiếc đai dài ngọc xanh.
Áo bào thêu phượng, thêu rồng,
Hài vân chân xỏ tuyệt trần đẹp xinh.
Ngọc khuê lấp lánh tay cầm,
Dáng hình Đông Nhạc, Văn Quân oai hùng"
Người đó nói: "Trẫm với hắn cùng ăn cùng ở được độ hai năm. Một hôm gặp tiết dương xuân ấm áp, đào hạnh rộ hoa muôn hồng ngàn tía, nhà nhà vui chơi, phố xá dập dìu, vương tôn công tử đi thưởng xuân ngắm cảnh. Lúc ấy, trăm quan về phủ, phi tần về cung hết cả, trẫm cùng gã chân nhân dắt tay nhau đi dạo trong vườn thượng uyển. Khi đi tới bên miệng giếng bát giác xây bằng ngọc lưu ly, không rõ hắn ném vật gì xuống giếng, thấy trong giếng lóe ánh hào quang, rồi hắn lừa trẫm tới nhòm xuống giếng xem bảo bối. Trẫm tới xem. Ai ngờ hắn nổi lòng độc ác, đẩy trẫm xuống giếng, ném đá tảng xuống, phủ đất kín, trên trồng một khóm chuối tiêu. Ôi, trẫm chết đã ba năm nay, trở thành con ma chết đuối oan trái!"...
"Sư phụ ơi, tài nghệ của hắn thế gian hiếm lắm! Từ lúc hắn hại trẫm, đứng trong vườn hoa, hắn lắc mình năm cái, biến thành người giống hệt trẫm không sai một ly nào. Hiện nay, hắn chiếm cứ cả giang sơn xã tắc của trẫm. Trăm quan văn võ, hoàng hậu phi tần đều lọt vào tay hắn hết".
Tôn Ngộ Không liền dẫn dụ thái tử đang đi săn đến chùa Bảo Lâm, nói cho thái tử biết sự tình quốc vương hiện tại là giả và bảo thái tử "Điện hạ bất tất phải nghi ngờ. Xin mời điện hạ cũ trở về hoàng cung hỏi quốc mẫu một lời, xem tình cảm ân ái vợ chồng so với ba năm trước thế nào, là khắc biết thật giả".
Khi thái tử và nương nương biết quốc vương là do yêu quái biến thành, đã cầu cứu Ngộ Không hàng phục yêu quái, Khi Ngộ Không cùng Đường Tăng tới đổi điệp văn đã nhân cơ hội bắt yêu quái hiện hình, hàng phục nó và giúp gia đình quốc vương đoàn tụ, quốc vương được khôi phục vương vị, đất nước thái bình, hòa thuận. Tất nhiên Ngộ Không trừ yêu quái không phải vì vương vị, càng không phải vì chính trị, là chỉ vì muốn cứu sống quốc vương, cuối cùng để người khôi phục vương vị. Đây không phải là Tôn Ngộ Không tham dự vào việc chính trị.
Đến đây bất giác khiến người ta nghĩ tới bản đồ Trung Quốc với hình con gà. Vào thời điểm đó, ĐCSTQ ngày càng lớn mạnh hơn nhờ vào cuộc xâm lược Trung Quốc của Nhật Bản và sau đó đã hợp tác với Nhật Bản. Sau khi Nhật Bản đầu hàng, nước này đã đưa quân đội Nhật Bản đầu hàng vào cuộc chiến chống lại Quốc Dân Đảng và đẩy chính quyền Quốc Dân Đảng ra Đài Loan. Dưới danh nghĩa kế thừa Trung Hoa Dân Quốc, nó đã đưa nhân dân Trung Quốc, lãnh thổ và quyền lợi quốc gia trên trường quốc tế chiếm làm của mình.
Quân đội Quốc gia do Tôn Dật Tiên lãnh đạo đã lật đổ chính quyền nhà Thanh và thành lập nước cộng hòa đầu tiên ở châu Á, lấy tên là Trung Hoa Dân Quốc. Đảng Cộng sản đã chiếm hữu Trung Quốc còn giả vờ được gọi là Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Kể từ đó, ĐCSTQ đã tung ra sức mạnh tà ác và tàn bạo của mình trên đất Trung Quốc. Trong 70 năm qua, nó đã giết chết 80 triệu người Trung Quốc trong thời bình thông qua nhiều phong trào chính trị và chính sách kế hoạch hóa gia đình.
Tất nhiên, muốn để nhân loại nhận thức rõ ĐCSTQ là yêu ma, nói rõ ngọn nguồn là việc không dễ dàng. Đúng lúc Tôn Ngộ Không muốn cho người dân Vô Kỵ biết sự thật, hoàng tử vô cùng tức giận và gần như giết chết họ. Cũng giống như Tôn Ngộ Không muốn người dân nước Ô Kê biết rõ chân tướng, thái tử giận giữ muốn đánh chết họ, sau khi Ngộ Không đưa ra Ngọc Khuê trắng của quốc vương, thái tử vẫn không tin và muốn trói thầy trò Đường Tăng áp giải lên quan. Ngày nay, ngay cả khi có nhiều người chính trực liên tục nói với mọi người sự thật về chính sách tàn bạo của ĐCSTQ, thì có bao nhiêu người có thể giữ được đầu óc sáng suốt?
Trong xã hội cổ đại, trong thời gian đất nước gặp thiên tai nhân họa, quốc vương phải ra Tội Kỷ Chiếu (chiếu tự nhận tội) phản tỉnh bản thân phải chăng có điều thất đức, thỉnh dân chúng dâng thư chỉ ra chỗ thiếu sót để kịp thời bù đắp tổn thất. Quan địa phương cũng cần phân tích quan hệ giữa tai họa phát sinh với nhân tâm. Sửa sai hành thiện tích đức, đồng thời dẫn dắt dân chúng cùng hướng lên trời sám hối, cầu xin tha thứ và sửa đổi. Đây là việc rất bình thường. Còn đối với sự bất hạnh của quốc vương nước Ô Kê, Tam Tạng thở dài: "- Tậu bệ hạ, cổ nhân nói: 'Nước có đạo thì lòng trời thuận theo'. Chắc do bệ hạ không thương yêu muôn dân đấy thôi. Nay đã gặp cảnh hạn hán đói kém, thế mà bệ hạ cứ giấu mình mãi trong thành quách? Bệ hạ hãy mở cửa kho tàng, phát chẩn cho dân chúng, sửa lại lỗi lầm xưa, dựng gây điều thiện, tha tội cho những người bị tù đày oan uổng, là tự nhiên lòng trời hòa hợp, mưa thuận gió hòa thôi."
Người kia nói: "Nước tôi kho tàng trống rỗng, tiền bạc lương thực cạn sạch, các quan văn võ cũng chẳng được phát lương, trẫm ăn cơm cũng chẳng có cả gia vị. Trẫm học cách vua Vũ trị thủy ngày xưa, cùng trăm họ đồng cam cộng khổ, tắm gội trai giới, ngày đêm thắp hương cầu đảo, trong vòng ba năm liền, mà trời vẫn đại hạn, sông cạn giếng khô."
Quốc vương nước Ô Kê thành tâm chia sẻ hoạn nạn với dân chúng như vậy, còn ĐCSTQ ngày nay, khi dịch Covid hoành hành lây lan, chính quyền vô thần luận của ĐCSTQ không hướng lên trời sám hối. Những người lãnh đạo vì quyền lực mà che giấu dịch bệnh, bắt giữ những người nói sự thật, phong tỏa tin tức toàn quốc, đàn áp quyền tự do dân chúng. Trong thời ĐCSTQ còn xuất hiện tình trạng người dân căm ghét cuộc sống, giết người, tự tử và giết người để trả thù...
Có thể thấy, quan điểm của Đảng Cộng sản Trung Quốc và các bậc quân chủ truyền thống đối với trời đất và tâm tính của nhân dân là hoàn toàn khác nhau.
Chính quyền hợp pháp của quốc gia Trung Hoa hiện chỉ chiếm đóng hòn đảo để tồn tại, và chưa biến mất. Điều này tương tự như việc quốc vương nước Ô Kê bị dùng định nhan. Cái kết của ĐCSTQ đã được nêu rõ trong câu chuyện diệt trừ quái ở nước Ô Kê. Sau đó, quốc vương đã được Ngộ Không cứu sống nhờ hoàn hồn đơn mượn của Thái Thượng Lão Quân. Tôi tin rằng sau khi ĐCSTQ sụp đổ, tự do và dân chủ sẽ trở lại đại lục. Đến lúc đó, vùng Đông Bắc, Ngoại Mông, Tây Bắc, Tây Nam và các vùng lãnh thổ khác do ĐCSTQ trao tặng tất yếu sẽ trở về Trung Quốc, bản đồ Trung Quốc sẽ không chỉ là hình “con gà đen” nữa.
Tất nhiên, vì ĐCSTQ đã bắt cóc người dân Trung Quốc nên không dễ để tiêu diệt ĐCSTQ. Giống như lúc Tôn Ngộ Không đi tiêu diệt yêu quái ở nước Ô Kê, Tôn Ngộ Không đã phải chiến đấu rất gian khổ để không làm hại đến tính mạng của hoàng tử, đại thần, cung nữ và quan lại. Con yêu quái còn biến thành hình dạng Đường Tăng, khiến người ta không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả. Ngay cả Tôn Ngộ Không với hỏa nhãn kim tinh cũng khó phân biệt.
Nói đến Đường Tăng thật và giả, trong quá trình trưởng thành của người tu luyện, cũng có thất tình lục dục và các loại quan niệm sinh ra từ tự tư ích kỷ, nhiều thói quen xấu hình thành từ lời nói và hành động. Con người ngoài bản tính tiên thiên thuần chính bẩm sinh, những thói quen xấu hình thành trong cuộc sống cũng sẽ ảnh hưởng đến não bộ con người. Suy nghĩ thật thật giả giả, đôi khi ngay cả bản thân người đó cũng khó phân biệt được chứ đừng nói đến người ngoài?
Theo Soundofhope
Bình Nhi