Truyện kỳ Trung thu: Thủy triều sông Tiền Đường của Ngũ Tử Tư và lời cảnh báo đến từ trời cao

Truyện kỳ Trung thu: Thủy triều sông Tiền Đường của Ngũ Tử Tư và lời cảnh báo đến từ trời cao
Truyện kỳ Trung thu: Thủy triều sông Tiền Đường của Ngũ Tử Tư và lời cảnh báo đến từ trời cao. (Ảnh: Public. Domain)

Hiện tượng kỳ quan thế giới – thủy triều sông Tiền Đường thường đạt đỉnh vào ngày 18 tháng 8 âm lịch mỗi năm, để lại những kỳ tích và dị sự (hoặc chuyện lạ) trong lịch sử.

Sóng triều Trung thu trên sông Tiền Đường luôn thu hút sự chú ý của người xưa lẫn người nay. “Tần Thủy Hoàng khi dạo chơi tới phía nam đến Tiền Đường, khi nhìn thấy sóng nước sông Chiết Giang (chính là sông Tiền Đường) quá dữ, liền phải đi vòng sang phía tây 120 dặm để tìm chỗ hẹp mà vượt qua.” (Bắc Tống, Dư Địa Quảng Ký, quyển 22) – có thể thấy rằng hơn 2.000 năm trước, sông Tiền Đường đã nổi tiếng với sóng nước hiểm trở. Đến thời Tống, thủy triều Tiền Đường đã trở thành một “kỳ quan thiên hạ” được người dân đổ xô đi xem vào mỗi dịp Trung thu. Nơi đây cũng lưu truyền nhiều câu chuyện kỳ dị chưa có lời giải, hình thành nên những “truyện kỳ Trung thu” ly kỳ thú vị.

Sóng thủy triều sông Tiền Đường và truyền thuyết về Ngũ Tử Tư

Miệng sông Tiền Đường có hình cái loa – đoạn sông rộng nhất gần 100 km, khi đi ngược dòng đến Diêm Quan, Hải Ninh, bề ngang sông chỉ còn khoảng 10 km. Sóng triều thường đạt đỉnh trong vòng ba ngày sau rằm tháng 8 âm lịch, đầu sóng có thể cao đến vài mét. Thủy triều dâng cao tạo hiệu ứng hình sóng cao chót vót, có thể cao đến 20 mét, nước ầm ầm đổ tới, tiếng vang như núi lở, khiến người xem phải khiếp sợ.

Tư liệu địa phương ở Hàng Châu hàng nghìn năm trước ghi lại: “Mỗi năm sau rằm tháng tám, triều đặc biệt giận dữ. Người dân Hàng Châu cầm cờ lội ra sông để 'nghênh đón Tử Tư'. Trò chơi 'lộng triều' (đùa sóng) cũng bắt đầu từ đây. Tuy nhiên, thường có người bị cuốn vào sóng mà thiệt mạng.” (Tống – Hàm Thuần Lâm An Chí, quyển 53)

Vào đêm rằm Trung thu (16/8), khi triều sông Tiền Đường dâng lên cuồn cuộn, một số người Hàng Châu cầm cờ nhiều màu, bơi ra sông đón Ngũ Tử Tư – khởi nguồn cho trò chơi “đùa sóng” nổi tiếng. Nhưng vì nước sông quá hung dữ, thỉnh thoảng vẫn có người bị sóng cuốn trôi.

Ngũ Tử Tư là ai, và ông có liên hệ gì với sóng thủy triều của sông Tiền Đường?

Ngũ Tử Tư (tên thật là Viên) là người nước Sở thời Xuân Thu, nổi tiếng là người dũng cảm, mưu trí. Do cha và anh bị vu oan rồi bị giết, ông bỏ trốn khỏi Sở, sau bao lần suýt chết, đến được nước Ngô và được giới thiệu cho công tử Quang. Khi công tử Quang lên ngôi làm Ngô Vương (tức Hạp Lư), ông được trọng dụng. Ngũ Tử Tư phò tá Ngô vương chinh phạt các nước nhỏ lân cận, sau đó tiến đánh nước Sở, đánh tan quân đội Sở và chiếm luôn đô thành Ấp Đô.

Khi Phù Sai nối ngôi vua Ngô, Ngũ Tử Tư nhiều lần khuyên ông đề phòng nước Việt – mối họa lớn bên cạnh. Tuy nhiên, lời khuyên không được nghe theo. Ông cảm thấy vận mệnh nước Ngô đã nguy, nên khi được cử đi sứ nước Tề, ông dẫn theo con trai để gửi gắm lại cho Bào thị ở nước Tề. Kết quả là bị Phù Sai ban chết. Trước lúc chết, ông để lại lời trăn trối:

“Trên mộ ta, hãy trồng một cây tử (gỗ dâu), sau này có thể dùng làm vật dụng; hãy móc mắt ta ra đặt trên cổng Đông của nước Ngô, để ta sau khi chết vẫn có thể tận mắt chứng kiến thời khắc quân nước Việt tiêu diệt nước Ngô!”

Khi Ngô vương nghe được, nổi giận, ra lệnh bỏ xác Ngũ Tử Tư vào túi da rượu rồi ném xuống sông Tiền Đường.

Nhà thơ Hồ Tằng trong bài Vịnh sử thi – Cô Tô Đài cảm thán: “Ngô vương cậy thế bỏ hiền tài, Tham rượu Cô Tô mãi chưa thôi. Nào hay trăng sáng sông Tiền Đường, Một đêm đưa quân Việt đánh tới!”

Sách Ngô Việt Xuân Thu ghi: “Ngô vương ban cái chết cho Tử Tư, đem xác ông bọc trong da thú rồi thả trôi sông. Tử Tư theo sóng lên xuống, triều cuộn đến đâu cũng va vào bờ, như hàm oan mà oán hận ngàn năm chưa dứt.”

Từ đó về sau, đầu sóng từ núi Hải Môn tràn tới dữ dội, cao hàng trăm thước, đến vùng chài lưới mới dần yếu đi. “Ngàn dòng muôn thác khó đo lường, Hải Môn sóng trắng cao ngất trời. Ngỡ nhầm là thành Tiền Đường đấy, Sấm gầm đá Lạt cuốn dữ dội!” — Tề Kỷ (Quan Lý Quỳnh xử sĩ họa hải triều)

Sóng triều ngày đêm hai lần dâng lên, sấm chớp cuồng nộ, âm thanh dữ dội như muốn nuốt trời. Người ta đồn rằng từng thấy linh hồn Ngũ Tử Tư cưỡi xe trắng ngựa trắng hiện ra giữa đầu sóng vì vậy dân chúng lập miếu thờ ông.

Ở Lư Châu, bên sông Phì cũng có miếu thờ ông. Mỗi khi triều lên – sáng chiều – nước sông Phì cũng nổi sóng như tức giận, tràn qua trước miếu Tử Tư rồi mới hạ xuống. Mọi người tin rằng đó là lời ứng đáp với sóng triều sông Tiền Đường. (Hoàng Bản Ký – Tiền Đường Chí)

Cuối thời Đường, sư Quán Hưu có bài thơ "Thu sang sông Tiền Đường", nói rằng sóng dữ sông này bắt nguồn từ nỗi oán hận vì hàm oan của Ngũ Tử Tư: “Biển lớn phương Đông nối mênh mông, Núi liền đại địa chẳng thấy bờ. Chỉ vì Tướng Ngô (Tử Tư) oán chưa dứt, Tiếng sóng biển vẫn vang mãi không thôi.”

Vậy phải chăng trong không gian song song hoặc thế giới khác, vẫn còn những nhân quả báo ứng mà con người không nhìn thấy?

Lời cảnh báo đến từ trời cao

Một đêm Trung thu thời Nam Tống, tại sông Tiền Đường, xảy ra một sự kiện kỳ lạ – khó hiểu nhưng sau đó lại khiến mọi người chấn động!

Tác phẩm Mộng Lương Lục – Quan Triều ghi rằng tại Lâm An (nay là Hàng Châu), tục lệ người dân rất yêu thích thưởng ngoạn, ngắm cảnh vào mùa Trung thu. “Phía Tây có cảnh hồ đẹp, phía Đông có sóng triều dữ – đều là tuyệt cảnh. Mỗi năm tháng 8 âm lịch, thủy triều nơi đây thường hung dữ hơn thường lệ, từ ngày 11 đã có người đến xem, đến ngày 16, 18 thì cả thành kéo nhau ra, xe ngựa tấp nập, ngày 18 là nhộn nhịp nhất.”

Theo Tây Hồ Du Lãm Chí Dư, vào năm Thiệu Hưng thứ 8 (Nam Tống), một sự việc kỳ lạ đã xảy ra trong dịp ngắm thủy triều dịp Trung Thu. Vào đêm 16 tháng 8, người dân sống gần sông nghe thấy tiếng nói giữa không trung nhưng không thấy người. Tiếng nói bảo rằng “sẽ có hàng trăm người chết trên cầu – đều là kẻ tà ác, dâm loạn, bất hiếu”. Lại nói: “Ai có tên trong sổ chết thì hãy đến, ai không có tên thì mau rời đi.” Sau đó còn nghe nhiều tiếng vọng phụ họa. Rất nhiều người chứng kiến việc này, ai cũng kinh ngạc và lo sợ.

Đêm sau, người dân sống hai bên cầu Phổ – nơi ngắm triều nổi tiếng – mơ thấy có người cảnh báo: “Ngày mai đừng lên cầu! Cầu sẽ sập”. Sáng ra, khi trò chuyện, họ mới phát hiện ai cũng có cùng một giấc mơ! Ngày 18, dòng người đổ về cầu Phổ đông nghẹt để ngắm thủy triều dâng. Những người đã mơ thấy sự việc trên cố gắng thuyết phục người thân mau chóng rời khỏi cầu, nhưng không ai tin – thậm chí cho rằng đó là mê tín, gây hoang mang.

Ngay lúc ấy, sóng thủy triều mùa Trung thu kéo đến trong tiếng reo hò náo nhiệt của mọi người. Nhưng đột nhiên, một đợt triều lớn dữ dội hơn mọi năm lao tới, ầm ầm như sấm. Chỉ trong chớp mắt, cầu Phổ sụp đổ, cuốn theo hàng trăm người rơi xuống nước, chết đuối hoặc bị đè chết trong khoảnh khắc.

Sau đó người ta phát hiện – những nạn nhân thiệt mạng đều là kẻ tàn ác, dâm ô, bất hiếu – đúng như lời cảnh báo hai đêm trước. Phải chăng Thần linh đã dùng dị tượng để cảnh báo thế gian? Dùng tai nạn để trừng phạt, như một hành động cứu độ – thực thi đạo lý thiện ác hữu báo để gìn giữ quy luật tồn tại của thế gian!

Tưởng chừng mọi việc là ngẫu nhiên, kỳ thực không gì là ngẫu nhiên. Có thể trong số người chết có kẻ không đáng chết – do không kịp rời đi hay vô tình bị cuốn vào. Nếu vậy, trong kiếp sau, Thần ắt sẽ sắp xếp để bù đắp lại cho họ. Bởi sinh mệnh người ta không chỉ là một kiếp – mà là vòng luân hồi nhiều đời, là quá trình luân hồi trong nghiệp cuộn lấy nghiệp.

Sóng thủy triều sông Tiền Đường từ xưa đến nay, mỗi năm đều mang đến cho mọi người một món quà Trung thu – để người ta suy ngẫm, để người ta ngộ ra chân lý!

Theo The Epochtimes
Bình Nhi biên dịch

Đọc tiếp