Tu ngàn năm mới chung chăn gối: Bí ẩn duyên phận vợ chồng
Tục ngữ có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Ý câu này là, những người có thể ngồi chung trên một chuyến thuyền đã là hữu duyên, còn có thể kết thành vợ chồng thì mối duyên giữa họ càng thêm sâu đậm và khó có được.
Cuộc đời con người, mỗi lần gặp gỡ, quen biết và giao tiếp giữa người với người đều là định mệnh, là những sợi "duyên phận" vô hình. Ngay cả những lần lướt qua nhau vội vã, chỉ liếc nhìn nhau một cái, hay thậm chí không kịp nhìn nhau trực diện, tất cả đều là những sợi duyên phận khó tả, là những sợi dây vô hình đang giao thoa và kết nối trong dòng đời.
Cha mẹ rồi cũng sẽ già đi, con cái rồi cũng sẽ lớn lên và rời khỏi nhà. Vậy ai mới là người sẽ cùng bạn đi đến cuối đời?
Là người bạn đời của bạn chăng? Điều này khó mà nói được — có lẽ tình sâu nhưng duyên mỏng, muốn giữ cũng không thể giữ; cũng có thể là nghiệp duyên quá nặng, chỉ mong cắt đứt một cách dứt khoát.
Duyên Phận Vợ Chồng Nên Trân Trọng
Phật nói 500 lần quay đầu nhìn nhau từ đời trước, mới đổi lại một lần lướt qua nhau trong kiếp này. Câu nói này chính là để nói về chữ "duyên" sâu sắc. Dù không biết Phật có thực sự nói như vậy hay không, nhưng ngay cả một lần lướt qua nhau mà cũng cần đến năm trăm năm quay đầu nhìn lại, thật sự là rất khó có được! Nếu không biết trân trọng, thì sao có thể đền đáp xứng đáng với cái “quay đầu nhìn lại” ấy sau năm trăm năm?
Tục ngữ có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Duyên phận vợ chồng cần phải tu luyện ngàn năm mới có thể thành đôi, bởi vậy:
Khi người khác có mối quan hệ vợ chồng không tốt và đang muốn ly hôn, nếu bạn giúp họ hòa giải, đó là một việc thiện tích đức. Nhưng nếu bạn lại thêm dầu vào lửa, giúp họ ly hôn, thì đó sẽ là hành động gây tội và sẽ gặp báo ứng.
Người xưa từng nói, “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”, ấy là để nhấn mạnh rằng, một mối nhân duyên trong đời này, chẳng phải là chuyện ngẫu nhiên. Đó là kết quả của muôn vàn kiếp luân hồi, là mảnh phúc phần được chắt chiu từ những điều thiện lành mà ta gieo trồng từ quá khứ xa xăm. Không có duyên, người có đứng trước mặt ta cả đời, cũng chỉ là người lạ. Có duyên, chỉ cần lướt qua nhau một khắc, cũng đủ làm rung động cõi lòng.
Đời người ngắn ngủi như một giấc mộng. Nhưng có kẻ, chỉ cần một lần gặp gỡ, cũng đủ khiến lòng người day dứt cả một đời. Người ấy đến, mang theo nắng ấm. Người ấy đi, để lại cả mùa đông. Phải ngoái đầu năm trăm lần nơi kiếp trước mới được một lần gặp nhau nơi trần thế – đó là vì trời không dễ gì cho ta một cơ hội tái ngộ, nếu giữa hai người chẳng có nợ duyên ràng buộc.
Chung thuyền là duyên. Chung chăn gối lại càng là nợ. Không phải ai bước vào cuộc đời ta cũng ở lại đến cuối cùng. Có những người đi ngang qua, để dạy ta biết thế nào là yêu, là thương, là khổ đau và buông bỏ. Nhưng cũng có người, chỉ cần một ánh mắt, một vòng tay, cũng khiến ta sẵn sàng đánh đổi cả trăm năm yên ổn.
Dưới đây là một câu chuyện xảy ra trong thời cổ đại, khi người ta giúp người khác ly hôn thành công và vì vậy đã mất đi công danh của chính mình.
Giúp Người Ly Hôn, Công Danh Bị Hủy
Chuyện kể rằng, Tôn Hồng từng cùng học tại Tái Học viện với một người bạn. Hai người rất thân thiết, đối xử chân thành với nhau, và hứa rằng nếu có thư nhà đến, họ sẽ không giấu giếm nhau.
Một ngày nọ, người bạn nhận được thư từ gia đình, nhưng lại có hành động kỳ lạ là giấu kín không cho Tôn Hồng xem. Tôn Hồng cảm thấy không vui, liền hỏi lý do, nhưng người bạn trả lời: “Trong thư có vài câu, e rằng nếu đọc được sẽ làm mất hứng của anh.”
Tôn Hồng nhất quyết muốn xem, người bạn đành phải lấy ra bức thư từ cha mình. Trong thư, cha của người bạn viết rằng:
“Ngày hôm qua cha nằm mơ, thần tiên báo cho cha biết danh sách những người đỗ trạng nguyên. Vị thần tiên dẫn cha đến một huyện nha, cha nhìn thấy rõ ràng trên bảng danh sách thí sinh đỗ có tên của con và một người nữa tên là Tôn Hồng. Nhưng dưới tên Tôn Hồng lại có một dòng chữ đỏ viết rằng: ‘Ngày tháng năm nào, đã viết một bản thỏa thuận ly hôn cho một gia đình họ (tên gia đình), nên bị trời trách phạt, hủy bỏ công danh của Tôn Hồng, tên của anh đã bị xóa khỏi danh sách này.’”
Tôn Hồng nghe xong, lập tức lạnh cả người, mồ hôi vã ra. Người bạn thấy sắc mặt anh thay đổi, vội vàng hỏi: “Anh thực sự đã làm việc này sao?” Tôn Hồng thở dài đáp: “Đúng vậy, chính là chuyện mới xảy ra gần đây. Tôi gặp một cặp vợ chồng già, họ cãi nhau rất dữ dội, cuối cùng quyết định ly hôn. Họ không ai chịu viết đơn, vì vậy nhờ tôi viết giúp. Lúc viết tôi không hề nghĩ ngợi gì khác, nhưng không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng đến vậy!”
Người bạn an ủi: “Giấc mơ có thể không chính xác, anh đừng lo lắng quá. Một người tài giỏi như anh làm sao có thể không đỗ? Chắc chắn là có lý do khác thôi.” Nhưng khi kết quả thi được công bố, người bạn đỗ, còn Tôn Hồng lại bị rớt. Hai người mới tin rằng giấc mơ của cha người bạn chính là lời cảnh báo từ thiên thượng, không phải là giả dối.
Khuyên Người Ly Hôn Quay Lại Và Chuộc Lỗi
Tôn Hồng cảm thấy vô cùng hối hận. Người bạn giúp anh nghĩ ra một cách: “Anh đừng lo lắng nữa, tôi sẽ giúp anh khuyên hai ông bà đó quay lại, sửa chữa lỗi lầm của mình. Anh thấy sao?” Tôn Hồng đã kể tên và địa chỉ của đôi vợ chồng già đó cho người bạn.
Người bạn tìm gặp họ, thấy rằng họ chưa tái hôn, bèn kể cho họ nghe câu chuyện của Tôn Hồng. Sau đó, người bạn đã tổ chức một bữa tiệc và thuyết phục họ quay lại với nhau. Sau khi mọi chuyện ổn thỏa, người bạn viết thư báo tin vui cho Tôn Hồng. Tôn Hồng rất vui và cảm ơn người bạn vô cùng.
Sau đó, với danh nghĩa là nho sinh của Thái Học viện, Tôn Hồng đã được miễn thi và bước vào con đường quan lộ. Anh được bổ nhiệm làm thị lang. Trong suốt thời gian làm quan, mỗi khi gặp phải chuyện vợ chồng cãi vã, sắp ly hôn, anh đều cố gắng hòa giải, bảo vệ rất nhiều gia đình.
Mối quan hệ vợ chồng không chỉ có tình, mà còn cần có nghĩa. Cả hai đều phải có trách nhiệm gìn giữ gia đình, nuôi dạy con cái. Họ phải biết trân trọng duyên phận quý giá mà mình có được, đừng vì một phút giận hờn mà phá hủy hạnh phúc. Câu nói “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối” quả thật vô cùng chính xác, vì một cuộc hôn nhân đích thực là kết quả của sự tu dưỡng qua nhiều năm tháng, không thể dễ dàng phá vỡ.
Vì vậy, nếu bạn đang có một người ở bên cạnh – đừng xem nhẹ. Dù hạnh phúc chưa trọn vẹn, dù còn những vụn vỡ, xin cũng đừng dễ buông tay. Vì biết đâu, đó là người bạn đã từng hẹn ước từ ngàn kiếp trước, là người bạn từng vì họ mà cam lòng tái sinh, quay lại giữa dòng đời này để gặp lại.
Trong thế giới đầy biến động hôm nay, con người ta dễ quen – dễ bỏ. Người ta vội vàng yêu, vội vàng rời xa, rồi vô tâm gọi đó là định mệnh. Nhưng định mệnh chưa bao giờ là thứ đến dễ dàng. Nó là kết tinh của cả một hành trình tâm linh dài đằng đẵng, là món quà thiêng liêng mà vũ trụ gửi đến cho những ai còn biết trân trọng và gìn giữ.
Có khi, chỉ một cái nắm tay cũng là cả một trời nhân quả. Có khi, chỉ một lời xin lỗi muộn màng cũng là sự chậm trễ của vài kiếp người.
Vậy nên, nếu có thể – hãy thương nhau bằng cả tấm lòng. Đừng đợi đến khi mất đi rồi mới tiếc nuối, vì có những người... đi qua đời ta một lần là đi luôn mãi mãi. Và có những duyên, lỡ một lần là lỡ cả ngàn năm.
Theo Secretchina
Bình Nhi dịch