Lời tiên tri của Đức Phật! Vị Hoàng đế bảo vệ Phật giáo

Bài viết này kể về việc Đức Phật khi còn tại thế đã từng tiên tri rằng sau khi Ngài nhập diệt một trăm năm, ở Ấn Độ sẽ xuất hiện một vị Thánh vương tên là A Dục Vương. Đoạn kinh văn quý báu này được thu thập trong bộ kinh Tạp A Hàm (Bắc truyền), bây giờ chúng ta hãy cùng nhau cỗ máy thời gian kinh văn, trở về quá khứ thời Đức Phật còn tại thế ở Ấn Độ cổ đại, đích thân lắng nghe Đức Phật khi đó đã tiên tri về A Dục Vương như thế nào.
(Tuyển dịch từ Tạp A Hàm Kinh (Bắc truyền) quyển 604, do ngài Tam Tạng Thiên Trúc Cầu Na Bạt Đà La dịch)
Phật gặp hai đứa trẻ, Xà-da phát nguyện làm quốc vương
Tôi nghe như thế này: Chuyện này xảy ra khi Đức Phật trú tại khu vườn Trúc Lâm Ca-lan-đà ở thành Vương Xá (Rājagaha) của nước Ấn Độ cổ.

Một buổi sáng nọ, Đức Phật khoác y, cầm bát, dẫn các vị Tỳ-kheo cùng đi vào thành khất thực. Làn da của Đức Phật sáng bóng như vàng trắng; dung mạo tuấn mỹ vô song, giống như mặt trăng tròn sáng tỏ; cử chỉ điềm tĩnh, bước đi uy nghi như chim ngao chúa. Giống như đoạn kệ dưới đây đã miêu tả:
"Thân sắc như núi vàng,
Hình dáng đoan nghiêm rất mực vi diệu,
Đi như (vua) ngỗng (trời),
Mặt như mặt trăng tròn đầy (trong sạch),
Đức Thế Tôn cùng với tất cả (mọi người)."
Khi Thế Tôn bước chân vào cổng thành, xảy ra sáu loại động đất, như trong đoạn kệ sau đã nói: "Biển lớn và mặt đất, thành quách cùng núi non, nơi Đức Phật đặt chân đến, đều rung chuyển như thuyền giữa sóng."
Sau khi Đức Phật thể hiện những thần tích như vậy, tất cả mọi người dân đều đồng thanh hát vang: "Thật kỳ diệu! Đức Phật Thế Tôn vừa vào thành đã xuất hiện những điều kỳ diệu như thế này."
Lòng từ bi và uy đức của Đức Phật đã biến những con đường gập ghềnh, khó đi thành đại lộ bằng phẳng, dễ đi, khiến cho đủ loại chướng ngại như bụi gai và đá vụn đều biến mất, người điếc lại nghe được, người mù lại nhìn thấy, người câm lại nói được, các loại nhạc cụ trong thành, trong khi không có người chơi, tự động phát ra âm nhạc tuyệt vời."
Mỗi khi Đức Thế Tôn đi vào thành, Ngài đều dùng lòng từ bi chiếu sáng tất cả chúng sinh, ánh sáng từ bi sáng như ngàn ngọn lửa, khiến cho tất cả mọi người dân đều được tắm mình trong ánh sáng đó.
Vào lúc đó, Đức Thế Tôn đi dọc theo đường phố, tình cờ gặp hai đứa trẻ đang chơi đùa bên cạnh, một đứa sinh ra trong dòng dõi Bà la môn cao quý, đứa còn lại là Sát đế lỵ, chúng cùng nhau chơi đùa trong đống cát.
Hai đứa trẻ đó, một tên là Xà Da và một tên là Tỳ Xà Da, đều sinh ra trong một gia đình Bà La Môn. Khi họ nhìn thấy Đức Thế Tôn đi qua, và thấy Ngài mang trên mình ba mươi hai tướng tốt của bậc đại nhân, họ liền sinh lòng kính trọng và hoan hỷ.
Họ muốn cúng dường Đức Thế Tôn, nên đã lấy cám lúa mạch và cát mịn, mỗi người một ít, bỏ vào bát của Đức Thế Tôn.
Sau đó, Tỳ Xà Da chắp tay tùy hỷ, phát nguyện rằng: "Lành thay! Lành thay! Hôm nay con được thấy Đức Thế Tôn với hào quang một tầm tỏa sáng khắp thân, lại được chiêm ngưỡng dung nhan hoàn hảo của Ngài, thật khiến con sinh lòng đại kính tín. Vì vậy, con xin dâng cúng cát này lên Đức Thế Tôn, nguyện dùng công đức này để con được lìa khỏi bờ sinh, già, chết (ghi chú của người dịch: giải thoát)."
Còn Xà Da thì ngây thơ phát nguyện rằng: "Vậy thì con nguyện dùng công đức từ việc bố thí căn lành này, để con có thể thống nhất thiên hạ, trở thành một vị Đại Quốc Vương được dân chúng kính mến."
Đức Thế Tôn nhận lời cúng dường của hai đứa trẻ, rồi mỉm cười.
Đức Thế Tôn mỉm cười, tiên tri triều đại A-dục
Tôn giả A-nan đứng bên cạnh Đức Thế Tôn, ông thấy Đức Thế Tôn mỉm cười, liền chắp tay hỏi Phật: "Bạch Thế Tôn! Chư Phật Thế Tôn quá khứ không bao giờ mỉm cười vô cớ, con không biết hôm nay Đức Phật Thế Tôn mỉm cười là do nhân duyên gì?"
Đức Thế Tôn nói với A-nan: "Đúng, đúng như lời ngươi nói. Chư Phật quá khứ không có nhân duyên sẽ không cười, hôm nay ta cười, thật sự là có nhân duyên. A-nan, sau khi ta diệt độ một trăm năm, đứa trẻ tên là Xà Da này, kiếp sau sẽ thống trị địa phương Ba-liên-phất này, làm đại quốc vương, dòng họ của ông là Khổng Tước, tên là A Dục. Ông sẽ dùng Chánh pháp để cai trị thiên hạ, lại rộng khắp thu thập xá lợi của ta, xây dựng tám vạn bốn ngàn tháp Pháp Vương, an lạc vô lượng chúng sinh."
"A-nan! Ngươi trở về đem cát trong bát của ta đặt ở chỗ Như Lai thường đi kinh hành, sau này khi ta kinh hành đều sẽ bước qua trên đó."
"Dạ, Thế Tôn."
(Còn tiếp)
Theo Secretchina
Minh Nguyệt