Tu luyện giữa đời thường, con đường cho tương lai

Mỗi dịp đầu xuân, mọi người thường trao nhau những lời chúc tốt đẹp, phù hợp với mong ước của từng người: Người bệnh cầu sức khỏe dồi dào, người làm ăn mong tài lộc hanh thông, trẻ nhỏ được chúc học hành giỏi giang, vợ chồng trẻ hy vọng sớm có con cái…
Nhưng không phải ai cũng tìm được con đường toại nguyện mọi ước mơ. Chị Nguyễn Thị Xinh Phó Giám đốc Công ty TNHH TM & DL An Vui, kể lại hành trình tìm thấy mùa xuân của cuộc đời, sau khi đã quyết định cầm bút viết giấy ly dị…
Chị Xinh, sinh năm 1986. Từng là một hướng dẫn viên du lịch trẻ trung, nhiệt huyết và yêu nghề. Năm 2010, chị lập gia đình với một người chồng công tác trong ngành quân đội, người thường xuyên xa nhà vì nhiệm vụ. Sau khi kết hôn, chị phải đối diện với sự thay đổi lớn trong cuộc sống. Đặc biệt, khi chào đón cô con gái đầu lòng vào năm 2012, chị quyết định rời xa công việc hướng dẫn tour – một công việc đòi hỏi phải đi xa thường xuyên – để chuyển sang làm marketing, thiết kế tour và phát triển thị trường.
Nhưng cuộc sống không hề dễ dàng như chị tưởng. Giai đoạn đầu làm mẹ, chị Xinh phải vật lộn với hàng loạt khó khăn. Chồng thường xuyên vắng nhà, vừa làm việc vừa lo chăm sóc con nhỏ, trong khi sống chung với gia đình chồng, chị lại không tránh khỏi những mâu thuẫn với mẹ chồng. Là người có cá tính mạnh mẽ, chị thường cho rằng mình đúng trong mọi chuyện, khiến những mâu thuẫn nhỏ bị đẩy lên cao trào.
Khi những bất hòa với chồng ngày một gia tăng, chị thường tìm về nhà mẹ đẻ để than thở, khóc lóc. Nhưng dù bố mẹ có lắng nghe, họ không thể giúp chị tìm ra giải pháp, vì khi ấy chị chỉ nhìn thấy lỗi ở chồng và mẹ chồng, mà không hề nhận ra những thiếu sót của chính mình.
Có lúc, những áp lực chồng chất khiến chị nghĩ đến việc buông bỏ tất cả. Khi con gái đầu lòng mới hơn 2 tuổi, chị định viết đơn ly hôn trong cơn bế tắc. Chị cảm thấy mình không thể tiếp tục chịu đựng một cuộc hôn nhân mà chị cho rằng chỉ toàn thiệt thòi.
Câu chuyện của chị Xinh không chỉ là hành trình của một người phụ nữ phải đối mặt với những thử thách của cuộc sống hôn nhân, mà còn là bài học về việc nhìn nhận lại chính mình, tìm kiếm sự hòa hợp và vượt qua những giới hạn bản thân. Những giây phút căng thẳng ấy đã đẩy chị đến những ngã rẽ quan trọng trong cuộc đời.

Kiếm tiền để làm gì?
“Mặc dù không phải gánh vác hay đóng góp nhiều về kinh tế cho gia đình chồng, nhưng công việc trong ngành du lịch của tôi khi ấy lại gặp nhiều trắc trở. Tôi liên tục chuyển đổi công ty, thu nhập bấp bênh, khiến chị luôn cảm thấy bất an.
Bước ngoặt đến vào năm 2015, khi tôi gặp một người đồng nghiệp và cả hai cùng chung tay xây dựng một công ty từ số vốn ít ỏi. Từ đây, sự nghiệp của tôi dần khởi sắc. Tôi quyết định làm việc với một nguyên tắc đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: “Làm gì cũng phải có tâm và đảm bảo chất lượng để đạt được sự lâu bền.” Dần dần, giành được sự tín nhiệm từ khách hàng, tôi có thể tự mình lên kế hoạch và xây dựng các tour du lịch theo cách riêng, không còn bị bó buộc vào công việc làm thuê. Thu nhập của tôi nhờ đó trở nên ổn định hơn, nhưng cái giá phải trả là tôi gần như chỉ biết lao vào công việc, mải miết với các chỉ tiêu doanh số và các mùa cao điểm trong ngành.
Tuy nhiên, công việc áp lực cao, cùng những mâu thuẫn với đồng nghiệp về lợi ích, đã khiến tôi để lộ ra những nhược điểm trong tính cách: nóng giận, tranh đấu và đôi khi là những suy nghĩ tiêu cực về người khác, nhiều khi nói ra những lời khiến người khác tổn thương. Những cảm xúc và hành động tiêu cực ấy không chỉ ảnh hưởng đến tâm trạng mà còn dần bào mòn sức khỏe đến mức tôi không ngờ.
Từ năm 2014 đến 2016, sức khỏe của tôi xuống dốc không phanh với hàng loạt căn bệnh đeo bám: từ tử cung, dạ dày, đau lưng, mất ngủ đến đau họng dai dẳng. Nhưng căn bệnh nghiêm trọng nhất chính là thủng màng nhĩ. Tai tôi thường xuyên ù, khả năng nghe suy giảm rõ rệt. Để điều trị, tôi phải liên tục đi khám, từ các phòng khám tư nhân đến bệnh viện lớn ở Hà Nội. Gần như toàn bộ số tiền tôi kiếm được đều dành để chi trả cho thuốc thang, viện phí. Vì không muốn chồng lo lắng, tôi âm thầm chịu đựng, giấu nhẹm tình trạng sức khỏe thực sự của mình.
Năm 2017, tôi mang bầu và sinh đứa con thứ hai. Thời gian mang thai và sinh nở khiến tôi phải dừng mọi liệu trình điều trị, bao gồm cả ca phẫu thuật vá màng nhĩ được bác sĩ tại bệnh viện Bạch Mai chỉ định. Cùng lúc đó, tôi cũng phải đối mặt với các vấn đề về tử cung và không thể tiến hành điều trị triệt để.
Mọi thứ trở nên bế tắc, tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cầm cự với số phận.

Từ hoài nghi đến tin tưởng
Năm 2017, khi tôi tình cờ biết đến Pháp Luân Công từ một đồng nghiệp, cũng chính là sếp hiện tại. Chị ấy từng bị bệnh đại tràng nặng, phải kiêng khem đủ thứ. Vậy mà sau khi tu luyện Pháp Luân Công, sức khỏe của chị cải thiện đáng kể.
Tuy nhiên, lúc ấy, tôi vẫn hoài nghi. Trong guồng quay bận rộn của công việc và chăm sóc con cái, tôi chẳng mấy để tâm. Thậm chí, tôi còn nghĩ: “Nếu tu luyện mà hết bệnh, vậy thì bệnh viện đóng cửa hết sao?” Hai chữ “tu luyện” với tôi khi đó thật xa vời. Tôi mải mê chạy theo những lo toan thường nhật, từ kinh doanh đến gánh nặng cơm áo gạo tiền, và chẳng buồn tìm hiểu thêm.
Nhưng rồi đại dịch COVID-19 xuất hiện, mang theo những nỗi sợ hãi và mất mát. Tôi bắt đầu trăn trở: rốt cuộc, mục đích cuối cùng của đời người là gì? Tại sao con người phải vất vả lao tâm khổ tứ, tích góp bao nhiêu của cải nhưng cuối cùng lại chẳng thể mang theo? Những câu hỏi ấy thôi thúc tôi bắt đầu tìm hiểu về môn khí công mà chị nói là “phương pháp tu luyện giữa đời thường”.
Tôi nhớ lời một người quen biết từng nói với tôi: “Tuổi của em chỉ có hậu về sau nếu biết tu.” Lời nói ấy như một hạt giống gieo vào lòng tôi, khiến tôi khởi tâm muốn tu luyện. Điều khiến tôi thấy phù hợp là Pháp Luân Công không yêu cầu phải lên chùa tụng kinh, ăn chay hay thực hiện những nghi thức phức tạp. Tôi có thể tu tại gia, ngay trong chính nhịp sống đời thường của mình.
Đầu năm 2020, cuộc sống của tôi đã bước sang một trang mới. Tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng ban đầu cũng chưa hiểu nhiều, đến tháng 8 năm 2020 thì tôi mới minh bạch Pháp lý trong sách giảng dạy. Qua từng trang sách, tôi dần hiểu thế nào là tu luyện. Hoá ra tu giữa đời thường vừa dễ lại vừa vô cùng khó khăn. Pháp Luân Công yêu cầu tu tâm, lấy Chân - Thiện - Nhẫn làm tiêu chuẩn để đo lường mọi hành vi.

Một con đường trở lại với phần tốt đẹp của chính mình
Có thước đo ấy, tự nhiên tôi nhận ra rằng, trước đây, mỗi khi gặp mâu thuẫn, tôi thường đổ lỗi cho người khác. Tôi chỉ nhìn thấy cái sai của họ mà không bao giờ nhìn nhận bản thân. Tôi bắt đầu học cách hướng nội, tự tìm ra thiếu sót của mình thay vì trách cứ người khác. Tâm tính tôi dần được cải thiện, và thế giới quan của tôi cũng được mở rộng.
Trước kia, tôi hay đi chùa cầu sức khỏe, bình an, nhưng lòng tôi vẫn đầy lo âu. Khi còn là sinh viên ngành du lịch, tôi từng đọc nhiều sách về tâm linh và ấn tượng sâu sắc với câu chuyện vua Trần Nhân Tông từ bỏ ngai vàng để lên núi Yên Tử tu hành. Tôi từng tự hỏi: “Vì sao một vị vua quyền uy lại sẵn sàng từ bỏ tất cả để đi tu?”
Những thắc mắc ấy, cùng những hoài nghi về thuyết tiến hóa của Darwin hay sự tồn tại của Thần Phật, đã được giải đáp khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi hiểu rằng con người không phải là sản phẩm ngẫu nhiên của tiến hóa, mà là một phần của vòng luân hồi. Vũ trụ này tuân theo quy luật Thành - Trụ - Hoại - Diệt, và đời người là sự luân chuyển giữa sinh, lão, bệnh, tử. Chỉ khi được làm người, chúng ta mới có cơ hội tu luyện – một cơ hội vô cùng quý giá. Tu luyện giúp tôi hiểu ý nghĩa thật sự của đời người, mở ra cho tôi một thế giới quan hoàn toàn mới.

Trước kia, tôi thường cãi vã với chồng, đòi hỏi anh phải làm nhiều thứ cho mình. Nhưng giờ đây, tôi học cách bao dung và nghĩ cho người khác trước. Khi mâu thuẫn xảy ra, tôi không còn tranh cãi đúng sai mà tự nhìn lại mình.
Tôi cũng nhận ra những tâm tính xấu của bản thân như oán hận, đố kỵ, ích kỷ. Trước đây, tôi chỉ đòi hỏi gia đình chồng phải tốt với mình mà chưa bao giờ nghĩ đến việc đối xử tốt với họ. Những suy nghĩ và hành động ấy giờ đây tôi đã dần buông bỏ.
Với con cái, tôi từng đặt áp lực lớn lên việc học hành của con, đến mức cả hai mẹ con đều căng thẳng, mệt mỏi. Nhưng giờ đây, tôi hiểu ra rằng sự kỳ vọng ấy chỉ là tâm chấp truy cầu của mình vào thành tích của con. Khi tôi buông bỏ, con gái lớn cũng trở nên tự giác hơn.
Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi buông bỏ cái tôi ích kỷ, tìm về bản ngã thuần chân, thiện lương. Tôi học cách sống vị tha, nghĩ “người trước, mình sau.” Nhờ đó, mối quan hệ giữa tôi và gia đình chồng trở nên hài hòa. Hơn 4 năm nay, tôi và chồng không còn những cuộc cãi vã hay chiến tranh nóng - lạnh như trước, điều mà khi viết đơn ly hôn, tôi không ngờ có ngày tìm được thuốc giải cho những bế tắc trong gia đình.
Điều kỳ diệu nhất là sức khỏe của tôi được cải thiện rõ rệt. Những căn bệnh dai dẳng từng đeo bám tôi suốt nhiều năm – từ đau dạ dày, mất ngủ đến thủng màng nhĩ – giờ đây đã biến mất. Tôi không cần dùng đến một viên thuốc nào mà vẫn khỏe mạnh. Tôi hiểu rằng Pháp Luân Công không nhằm mục đích chữa bệnh, nhưng khi tu luyện chân chính, tâm thay đổi chính là thứ thuốc nhiệm màu để thanh lọc thân thể, bệnh tật thực ra chính là những cảnh báo cho những sai lầm trong tâm trí, hành vi, mà chỉ có thể thay đổi thông qua tu luyện. Những gì tôi trải nghiệm chính là minh chứng cho điều ấy.

Giờ đây, tôi sống bình an, nội tâm thanh thản hơn bao giờ hết. Tôi nhận ra không phải chạy theo sự nghiệp để đánh đổi gia đình, mà khi tu tâm hướng thiện, tôi có thể có cả hai, sự nghiệp hanh thông, gia đình hoà thuận, niềm vui cũng khiến cho tôi luôn tràn đầy năng lượng để làm mọi việc không hề mệt mỏi.
Tu luyện giữa đời thường, con đường cho tương lai
Hiện nay, theo tôi được biết, Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền tại hơn 100 quốc gia, với hơn 100 triệu người từ mọi tầng lớp, không phân biệt chủng tộc, quốc gia, giàu nghèo, già trẻ gái trai. Những người tu luyện đều học sách mỗi ngày và hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành người tốt và ngày càng tốt hơn.
Trái ngược với những tuyên truyền sai lệch, Pháp Luân Đại Pháp không phải là tà giáo. Đây là một môn tu luyện giữa đời thường. Người tu luyện vẫn sống và làm việc như bao người khác, chỉ khác là họ dành thời gian rảnh rỗi để học sách Chuyển Pháp Luân, rèn luyện tâm tính, và tập 5 bài công pháp. Các bài tập này giúp khai thông kinh mạch, đưa năng lượng tốt vào cơ thể, mang lại sức khỏe và sự an lạc nội tâm.

Việc tu luyện không trọng hình thức hay lễ nghi, không quy định giờ giấc nghiêm ngặt. Người có nhiều thời gian có thể tập nhiều, ít thời gian thì tập ngắn hơn. Tất cả các tài liệu, sách vở và hướng dẫn luyện công đều có thể học miễn phí trên internet, không thu phí, không ghi danh, không có giáo đường hay tổ chức.
Nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp giúp con người sống chân thành, thiện lương và bao dung hơn, kính trọng Thần Phật và giữ gìn các giá trị đạo đức truyền thống. Môn tu luyện này không cấm các phong tục thờ cúng tổ tiên – một nét văn hóa đẹp của người Việt Nam để bày tỏ lòng biết ơn với những người đã khuất. Điều này hoàn toàn phù hợp với nguyên lý làm người tốt mà Đại Pháp giảng dạy.

Xuân mới đã sang, ai cũng đều mong cầu một năm bình an, hạnh phúc, thành công. Tôi tin rằng, dẫu chúng ta có tất cả vật chất như nhà cửa, tiền bạc, danh vọng thì không thể mang theo sau khi chết. Nhờ tu luyện mà tôi hiểu rằng, điều duy nhất con người có thể giữ lại chính là đức – một loại giá trị quyết định số phận của mỗi người trong những kiếp sống tiếp theo.
Mong rằng năm mới sẽ mang đến hy vọng cho xã hội trở về với các giá trị đạo đức đẹp đẽ, con đường duy nhất để chúng ta tìm thấy hạnh phúc, bình an thật sự.
Nguyễn Thị Xinh - Phó GĐ Công ty TNHH TM & DL An Vui